Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

You tube Cô Phụng HỌP MẶT BẠN BÈ

HỌP MẶT BẠN BÈ

nguyenthiphung 04 September, 2010 19:50 Thơ NGUYỄN THỊ PHỤNG Đường dẫn cố định Trackbacks (0) góp ý (6) Bản inBản in


6 Comments Add your own

1. NNC | GỬI NGUYỄN THỊ PHỤNG | 04/09/2010 21:10

Hôm nay đi lang thang, vô nhà em, mở cái băng và thấy được cuộc găp gỡ với bạn bè của em thật vui.
Hình như là gương mặt ai cũng vui tươi.
Và ai cũng tươi cười.
Chúc NGuyễn Thị Phụng thật vui trong tối thứ bảy và ngày chủ nhật!
2. nguyenthiphung | HỌP MẶT BẠN BÈ | 04/09/2010 21:54

Cảm ơn anh Nguyễn Ngọc Chiến sang nhà không báo cho em biết trước, hẹn lần sau, chúc anh vui khỏe.
3. catbien | Ngày mới | 05/09/2010 07:37
catbien
Chúc chị những ngày nghỉ lễ thật nhiều niềm vui!
4. nguyenthiphung | HỌP MẶT... | 05/09/2010 10:11

Cảm ơn catbien sang thăm và gởi lại lời chúc.Và xin chuyển những niềm vui đến với gia đình bạn nhé!
5. Người làng Vân Tra | Re: HỌP MẶT BẠN BÈ | 05/09/2010 11:40

Chào Cô giáo nhé! Ngày chủ nhật thấy cô giáo có cuộc gặp gỡ hôm quốc khánh vui ghê, bạn bè bây giờ tuổi được nghỉ ngơi gặp nhau muốn trở lại cái ngày ... Chuc cô giáo vui ngày CN nhé.
6. nguyenthiphung | HỌP MẶT BẠN BÈ | 05/09/2010 19:53

Tuổi nghỉ ngơi trẻ lại biết mấy phải không anh!Có thế mới vượt qua bệnh tật...Chúc anh vui khỏe mãi!Thân

LỜI TÓC MAI

LỜI TÓC MAI


Tóc mai em hãy còn dài
Trâm cài lược giắt nhớ hoài tháng năm
Cỏ may lất phất xa xăm
Thương mùa tím biết trăng rằm đêm thu

Tóc mai vương vấn lời ru
Ngàn xưa tình ái lãng du sao đành!...
26.9.2008 / NTP.

8 Comments Add your own

1. hanguyen | Re: LỜI TÓC MAI | 05/09/2010 22:23
hanguyen
Tóc mai vương vấn lời ru
Ngàn xưa tình ái lãng du sao đành!
-----
Tóc mai nay có còn dài
Lãng Du vương vấn thở dài canh thâu!?
2. nguyenthiphung | LỜI TÓC MAI | 05/09/2010 22:57

He he...
Hic hic...
Tóc mai nay vẫn còn dài
Lãng Du côi cút miệt mài năm canh!...
3. catbien | Ngày mới | 06/09/2010 05:59
catbien
Tóc mai vương vấn lời ru
Ngàn xưa tình ái lãng du sao đành!...
Sớm mai thăm chị, đọc bài thơ tóc mai ngọt ngào tình cảm
Chúc chị ngày mới nhiều niềm vui!
4. vũ thu huế | Re: LỜI TÓC MAI | 06/09/2010 07:44

Cỏ may lất phất xa xăm
Thương mùa tím biết trăng rằm đêm thu
Tóc mai vương vấn lời ru
Ngàn xưa tình ái lãng du sao đành
những câu này của chị, em rất thích. chúc chị ngày càng có thêm nhiều thi hứng, hì hì...
5. pvt | tóc mai hay tóc mây ? | 06/09/2010 09:29

Tóc mai em hãy còn dài...
_________________________
Nếu tóc mai mà dài thì nó phủ che hết cái mặt đẹp còn gì ! "tóc mai sợi ngắn sợi dài
lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm"(cadao)
6. nguyenthiphung | LỜI TÓC MAI | 06/09/2010 19:31

Rất vui được catbien sang nhà đọc thơ và chia sẻ.Chúc em trọn niềm vui nghe!Thân
7. nguyenthiphung | LỜI TÓC MAI | 06/09/2010 19:36

Thu Huế ơi, bài này chi sáng tác đã hai năm rồi.Lúc ấy đầy cảm xúc đó em.Chúc em vui nghen.Thương lắm
8. nguyenthiphung | LỜI TÓC MAI | 06/09/2010 20:12

Chào anh Phan Văn Thuần! Lâu quá mới ghé thăm và đọc thơ của Phụng.Tóc mai càng dài càng đẹp chớ anh.Anh có nhớ câu ca dao: Tu chi cho uổng tóc mai/ Không bằng em nhặt nhành gai giữa đường!vì thế trong thơ tóc mai phải dưỡng chứ anh!he he...Chúc anh vui nhiều.

ĐÂY RỒI, VÂN CANH

 
ĐÂY RỒI, VÂN CANH!
                   Về thăm Vân Canh 30.4.2003
Từ Tuy Phước tôi ngược Vân Canh
Buổi sáng trời xanh không khí trong lành
Đường trải nhựa xe nhanh nhanh tiến
Ô, đây rồi : Mây nước - Vân Canh !

Nhớ ngày ra trường về công tác Vân Canh

Điểm thời gian hai lần "Mười hai con giáp"
Đến nơi đây ngày thu nhưng hanh hanh rát
Chỉ rừng dừa nông trường man mát ban trưa
Những chuyến tàu lên xuống tiễn đưa
Ôi lúc ấy lòng tôi xao xuyến!...

Những sáng mùa đông ren rét

Lập bập trên từng trang vở...
Khó khăn gian khổ phải dạy tốt em thơ
Đôi mắt hồn nhiên khao khát từng giờ
Như ngỏ ý đừng về xuôi cô nhé
Xoa đầu em, tôi mỉm cười rất khẽ
" Tất cả ngoan gắng học cô yêu"
Cuộc sống đời thường vất vả bao nhiêu
Lớp nhập xuống nông trường, tôi về quê công tác

Nay về Vân Canh hòa chung câu hát

Tất cả đều đẹp đẽ khang trang
Trở lại trường xưa tôi bỡ ngỡ vô vàn
Tầng lầu hóa sẽ hoàn thành phổ cập
Trở về Vân Canh tìm người thân thiết nhất
Nào anh Hòa* , chị Quy*...tôi quý tôi yêu
Ôi gặp  nhau trò chuyện bao điều
Kể sao hết thời gian ngắn ngủi
Nhắc đến thầy Ba** bùi ngùi tủi tủi...
Quả chín rụng rồi, chồi nhú lại xanh
Cảnh vật Vân Canh là sóng nước long lanh
Là đàn én reo vang mùa xuân đó
Hàng hoa sữa đưa mình ru trong gió
Vẫy tay chào người gieo hạt năm xưa...

Em đẹp lắm Vân Canh ơi có biết!

Như áng mây hồng ngan ngát cánh rừng xanh.
                              01.5.2003 /NTP.
________
*GV trường Cấp2Canh Thuận,Vân Canh
**Nguyên CB phòng GD Phước Vân


8 Comments Add your own

1. Lê Trường Hưởng | Re: ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 06/09/2010 22:24

Em đã ở Vân Canh
hai lần mười hai con giáp
Tình cảm nơi đây
thật thân thương ấm áp
Về thăm lại nơi đây
như đã trở về nhà
Bao kỷ niệm êm đềm
theo nhau tái hiện ra...
2. Người làng Vân Tra | Re: ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 06/09/2010 22:50

bài thơ viết từ nagỳ đó nên còn mang dư âm dư vị tháng năm kỉ nieemj thật trong trẻo, vô tư và cảm xúc. Đọc thơ tôi lại tiếc cho tôi đã không lưu giữ được bài nào hồi tuổi... Cảm ơn Bạn đã cho một cảm xúc trở lại.
3. catbien | Ngày mới | 07/09/2010 05:47
catbien
Hàng hoa sữa đưa mình ru trong gió
Vẫy tay chào người gieo hạt năm xưa..
.
Thăm chị, đọc bài thơ dạt dào kỷ niệm.
Chúc chị một ngày vui!
4. giophuongnam | Re: ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 07/09/2010 15:40

Về Vân Canh giữa trời thu nắng ấm
cũng là ngày khai giảng nắng xanh trong
người lái đò nơi vùng sâu trở lại
gặp người còn người mất thấy bâng khuâng...
Đọc bài này em hiểu rồi, cô giáo Phụng vùng sâu vùng xa năm xưa trờ lại thăm trường. Xin chúc mừng bài thơ nhiều cảm xúc!
5. nguyenthiphung. | ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 08/09/2010 19:50

Chào anh Lê Trương Hưởng!Vâng, đó là những cảm xúc rất thật những ngày ra trường dạy học ở Vân canh! Về nhà bị má la cho một trận, con gái mà dám đăng kí tình nguyện đến miền núi!Thế đấy, hi hi...Chúc anh vui nghen!
6. nguyenthiphung | ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 08/09/2010 20:02

Với em, tuổi trẻ sôi nổi lắm,lúc nào cũng tiên phong Anh Phiệt ạ! Trường chỉ có một lớp 6 đầu tiên,có 16 HS thôi!Dạy tổng các môn xã hội kể cả tiếng Anh chỉ có 14 tiết, không chủ nhiệm, thời giờ còn lại ra suối Mây ngắm nước , thả hồn về đồng bằng...Hi hi...nhàn nhã lắm, lương cao nhất trường!...Bởi đâu tính thời gian tập sự!...Giờ nghỉ hưu nhớ lại thấy vui ghê anh Phiệt ơi!Chúc anh vui khỏe, nhớ sang nhà em thường xuyên đó!thân.
7. nguyenthiphung | ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 08/09/2010 20:07

Cảnh Vân Canh bây giờ đẹp lắm so với các huyện miền núi ở Bình Định mà chị đã đến rồi!Giá mà ở luôn miền núi giờ thành đại gia rối!Mỗi người có một số phận catbien ạ!Cảm ơn em đén đọc và sẻ chia cảm xúc!Thân.
8. nguyenthiphung | ĐÂY RỒI, VÂN CANH! | 08/09/2010 20:12

Bốn câu thơ đầy cảm xúc của giophuongnam gởi tặng chị thân tình lắm đó nghen! Nơi đó là kỉ niệm đong đầy em ạ!he he...Chúc gió của chị ngọt ngào cảm xúc dâng đầy!thương lắm!

Tuy Phước trong trái tim ta

TUY PHƯỚC TRONG TRÁI TIM TA !

Ơi Tuy Phước cho ta yêu mãi mãi!

Cầu sông Tranh nối Tình Bắc Tình Nam
Lên núi Huỳnh Mai mà lại xốn xang
Lịu địu Lan Anh* tay bồng tay bế...
Xuống Tùng Giản, ơi câu hò ngọt thế!
Hương mắm Bò Bồi rung động những vần thơ...

Cánh đông Tuy Phước từ trên núi Huỳnh Mai(nơi có phần mộ Đào Tấn)
          nhìn xuống có dòng sông Tranh thơ mộng chảy qua.


Bấy nhiêu năm, Tuy Phước thỏa mong chờ

Giữa sóng lúa xanh cánh cò trắng muốt
Nghe trong gió lời ru từ thuở trước
Đến bây giờ lắng đọng bình yên
Thật quý thay, mẻ cá nặng đầu tiên!
Đã trở về buổi bình minh tráng lệ
Tiếng nói rộn ràng hòa vui buổi chợ
Chiếc áo hoa rực rỡ khoác lên người
Hoàng hôn buông gợi nhớ không nguôi
Máu đổ xuống mầm non đà trổi dậy

Tuy Phước ơi, ta yêu biết mấy!

Vất vả, cần cù một nắng hai sương
Cuộc sống đơn sơ giản dị bình thường
Vài cành củi đã làm nên bếp lửa
Lối nhỏ ngoằn ngoèo giờ không còn nữa
Đường bê tông tăm tắp mọi vùng quê
Điện đến từng nhà sáng cả giấc mơ
Mỗi thôn xóm đều là làng văn hóa
Đê khu Đông ngày đêm nghe sóng vỗ
Mặt hồ xanh Long Mĩ chợt bâng khuâng


Ơi yêu sao Tuy Phước đẹp vô ngần

Nước sông Côn đổ về Thạnh Hòa trong suốt
Cho dòng chảy bốn mùa tươi quả ngọt
Chắc hạt thóc vàng phơi phới niềm tin
Nào nhà máy mới đã được mọc lên
Còi tầm vang xa lòng thêm náo nức
Dàn đèn thẳng giữa trời đêm sáng rực
Vạn sao trời lấp lánh ngỡ ngàng hơn
Hội chợ Gò Trường Úc rộn rã thêm
Nhịp sống reo ca đón mùa xuân mới.

Tuy Phước ta, trái tim yêu khẽ nói!

Thương sẻ chia tấm áo mới cho nhau
Từ ngàn xưa và cả mai sau
Bát nước, cọng rau,...ấm tình sâu nặng
Trường học tầng cao sáng dòng phấn trắng
Cố gắng dần phổ cập cũng vượt qua
Công sở, ủy ban,bệnh viện, nhà ga,...
Là điểm tựa của người dân quê đó
Tuy Phước ta ơi, trong hôm nay đã có!
Rạng rỡ muôn đời gương mặt quê hương!
                          Tuy Phước, 04.2004 / NTP
_________ 

*Nhân vật trong tuồng Hộ Sanh Đàn(Đào Tấn)


7 Comments Add your own

1. hanguyen | Re: TUY PHƯỚC TRONG TRÁI TIM TA | 08/09/2010 20:59

Bài thơ này đi dự thi chắc chắn được giải của huyện Tuy Phước đó!
Chúc vui.
2. Vũ Vĩnh Phúc | Re: TUY PHƯỚC TRONG TRÁI TIM TA | 08/09/2010 21:20

Chào chị Phụng !
Hôm nay em thăm chị và đọc thơ của chị đây.
Em chúc chị khỏe, vui nhiều chị nhé !
3. nguyenthiphung | TUY pHƯỚC TRONG TRÁI TIM TA | 08/09/2010 21:42

Bài thơ viết kỉ niệm 30 năm Giải phóng Tuy Phước đã được đăng trong Đặc san Tuy Phước rồi, he he.. hồi đó quên mời anh hanguyen caphe nhỉ!hẹn hôm khác nghe. Chúc anh vui khỏe!thân.
4. nguyenthiphung | TUY PHƯỚC TRONG TRÁI TIM TA | 08/09/2010 21:48

Vũ Vĩnh Phúc ơi!Mỗi lần sang trang của em để nghe nhạc,trang của em nặng không chaỵ được, cũng không làm sao comment cho em được, ức quá!Hu hu...làm sao bây giờ!!!...Chúc em năm học mới vui vẻ, sáng tác khỏe
5. hotinhtam | Gởi Phụng | 20/09/2010 05:35
hotinhtam
Chào Phụng!
Đến giờ này coi như anh dã thức trắng đêm để làm SlideShows, dẫu biết rằng chưa chắc đã có mấy người xem, mấy người đồng cảm với mình. Xưa nay, thiên hạ yêu ai thì tìm đến với người ấy, anh là kẻ lãng tử đời trăng, thôi thì cứ đi, cứ chụp ảnh, rồi cứ làm SlideShows, không ai xem, không ai cảm cũng chẳng sao cả.
Tới giờ này thấm mệt, anh tạm dừng công việc vô bổ
của anh, ghé nhà em xem lại những gì em đã viết, rồi chép tặng em bài thơ, để cảm ơn em đã cùng anh với anh Hà đi lang thang tìm hiểu các làng nghề ở An Nhơn. Lần sau nếu có dịp, em lại dẫn anh đi nhé!
TUY PHƯỚC ƠI THU CHÍN HẾT NHAU RỒI
Hồ Tĩnh Tâm

Chiều Bình Định tôi về lúa vừa thơm mùi sữa
bên cầu Gành em đứng đợi chờ tôi
sông Côn bồi hồi sông Côn vẫn trôi
gió rạo rực những triền đồi ươm nắng
đâu dãy núi Thạch Tân triệu năm triền đá vắng
đầm Trà Ổ ở đâu, đầm Đạm Thủy ở đâu
Tam Quan rừng dừa tiếng gọi đã lâu
hồ Núi Một một mình em đứng đợi
Bình Định hôm nào còn xa vời vợi
bỗng mùa thu gần gụi đến vô cùng
Tôi một mình từng thương nhớ mung lung
về Phú Cát hòn Vọng Phu vọng gió
gió thao thiết thổi mòn triền đất đỏ
chợt giật mình nắng lụa đất An Nhơn
Tuy Phước chiều buông chạnh nhớ nhiều hơn
mộ Đào Tấn trên đồi cao vẫn gọi
về với Vạn Gò Bồi mà nghe em nói
giọng quê mình thương thương quá đi thôi
cá sông Côn rượu Bàu Đá đây rồi
ta say hết đêm Quy Nhơn huyền thoại
Quy Hòa biển khuya căng ngực trần con gái
Ghềnh Ráng tiên sa xuống cuộc đời này
đất võ trời văn tay nắm bàn tay
lên Đồ Bàn đi em mùa thu đang chín
những con đường cỏ may thêu bịn rịn
tháp Cánh Tiên bay vút chín tầng trời
Huyền thoại ngày xưa còn nhớ người ơi
Hầm Hô Hầm Hô cửa Vũ Môn cá vượt
dòng thác đổ lụa là tha thướt
cột đá vươn cao dựng thẳng tình đời
Bình Định biển trời và núi chảy khắp nơi
như anh chảy về em mùa thu tháng tám
mùa của yêu thương tình người thanh đạm
tháp Bánh Ít mà nhiều đến lạc bước cùng nhau
Nỗi niềm này xin gởi đến mai sau
cầu Trường Úc trường tình làm sao em biết
vôi nồng thế trầu cau càng da diết
Tuy Phước người ơi… thu chín hết nhau rồi
HTT

http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0NECtwFI/AAAAAAAAGOY/L0XAjBJ-Yz0/100_4902.JPG
http://lh4.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0NFVvM-I/AAAAAAAAGOc/CCvaXnrptgw/100_4903.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0oRKA4mI/AAAAAAAAGOs/We51oW8B-rs/100_4907.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0oY6QWrI/AAAAAAAAGOw/e866R60xBfo/100_4908.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0oSVh78I/AAAAAAAAGO0/Q8_xP4xmhus/100_4909.JPG

6. hotinhtam | gởi Phụng | 20/09/2010 05:44
hotinhtam
Chào Phụng!
Anh có bỏ công tìm nhạc của Châu Đăng Phước, nhưng chưa tìm ra bài em nói. Có lẽ anh Phước đăng tải ở trang web nào đó mà anh không biết. Nếu có thể thì em hỏi anh ấy giùm anh.
Em cho anh gởi lời hỏi thăm và chúc sức khỏe hai con trai của em nhen. Anh nhớ cái đêm hai bác cháu với người bạn của chị Trướng ngồi uống rượu đọc thơ và hát hò ở ngoài sân lắm. Hình như lúc ấy em đi đâu thì phải.
NGÀY MỚI ANH CHÚC EM VUI KHỎE VÀ VIẾT ĐƯỢC NHIỀU!
NẾU CÁC CON CHO TIỀN THÌ CỨ IN THƠ NHÉ!
HAY ĐI NHƯ EM, ĐỂ TIỀN TRONG TÚI THÌ MẤY CŨNG HẾT.
THÀ RẰNG IN THƠ MÀ LẠI CÒN.

http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1XKu1TJI/AAAAAAAAGPM/ZjYt6qT_vrM/100_4915.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1XDJWFXI/AAAAAAAAGPQ/wZ-UVIIznTA/100_4916.JPG
http://lh4.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1XB9Pa9I/AAAAAAAAGPU/I2C4mAKQRjI/100_4917.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1XT_rXmI/AAAAAAAAGPc/34JNvJb9h4w/100_4919.JPG
http://lh4.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1fZWiMyI/AAAAAAAAGPg/WN8cr4TA5dc/100_4920.JPG

7. nguyenthiphung | Tuy Phước trong trái tim ta | 20/09/2010 10:46

Chào anh Tâm! Tên bài hát: Tình ca Tuy Phước của Nhạc sĩ Châu Đức Khánh chứ! Chúc anh vui khỏe nghen!

You tube Bình Định Yêu thương & Nhung nhớ

Bình Định Yêu thương & Nhung nhớ

nguyenthiphung 22 September, 2010 01:01 Tác phẩm của BẠN BÈ Đường dẫn cố định Trackbacks (0) góp ý (0) Bản inBản in

Bình Định Yêu thương & Nhung nhớ

hotinhtam | 19 September, 2010 20:27
TẶNG PHỤNG SlideShows của Hồ Tĩnh Tâm





thơ tặng thay cho lời cám ơn Nguyễn Thị Phụng

TUY PHƯỚC ƠI THU CHÍN HẾT NHAU RỒI
Hồ Tĩnh Tâm

Chiều Bình Định tôi về lúa vừa thơm mùi sữa
bên cầu Gành em đứng đợi chờ tôi
sông Côn bồi hồi sông Côn vẫn trôi
gió rạo rực những triền đồi ươm nắng
đâu dãy núi Thạch Tân triệu năm triền đá vắng
đầm Trà Ổ ở đâu, đầm Đạm Thủy ở đâu
Tam Quan rừng dừa tiếng gọi đã lâu
hồ Núi Một một mình em đứng đợi
Bình Định hôm nào còn xa vời vợi
bỗng mùa thu gần gụi đến vô cùng
Tôi một mình từng thương nhớ mung lung
về Phú Cát hòn Vọng Phu vọng gió
gió thao thiết thổi mòn triền đất đỏ
chợt giật mình nắng lụa đất An Nhơn
Tuy Phước chiều buông chạnh nhớ nhiều hơn
mộ Đào Tấn trên đồi cao vẫn gọi
về với Vạn Gò Bồi mà nghe em nói
giọng quê mình thương thương quá đi thôi
cá sông Côn rượu Bàu Đá đây rồi
ta say hết đêm Quy Nhơn huyền thoại
Quy Hòa biển khuya căng ngực trần con gái
Ghềnh Ráng tiên sa xuống cuộc đời này
đất võ trời văn tay nắm bàn tay
lên Đồ Bàn đi em mùa thu đang chín
những con đường cỏ may thêu bịn rịn
tháp Cánh Tiên bay vút chín tầng trời
Huyền thoại ngày xưa còn nhớ người ơi
Hầm Hô Hầm Hô cửa Vũ Môn cá vượt
dòng thác đổ lụa là tha thướt
cột đá vươn cao dựng thẳng tình đời
Bình Định biển trời và núi chảy khắp nơi
như anh chảy về em mùa thu tháng tám
mùa của yêu thương tình người thanh đạm
tháp Bánh Ít mà nhiều đến lạc bước cùng nhau
Nỗi niềm này xin gởi đến mai sau
cầu Trường Úc trường tình làm sao em biết
vôi nồng thế trầu cau càng da diết
Tuy Phước người ơi... thu chín hết nhau rồi
HTT,22.9.2010
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0NECtwFI/AAAAAAAAGOY/L0XAjBJ-Yz0/100_4902.JPG

http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0oRKA4mI/AAAAAAAAGOs/We51oW8B-rs/100_4907.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz0oY6QWrI/AAAAAAAAGOw/e866R60xBfo/100_4908.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1XKu1TJI/AAAAAAAAGPM/ZjYt6qT_vrM/100_4915.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TGz1XDJWFXI/AAAAAAAAGPQ/wZ-UVIIznTA/100_4916.JPG
Tặng cô giáo một bài thơ nữa, để biết thêm về phong cách thơ của Dzu nè.
SÔNG CÔN http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4s9qeNWLI/AAAAAAAAGR0/PZwYoiQU3xM/100_5525.JPG

http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4s9r8-G7I/AAAAAAAAGR8/7AiN2xsBW1g/100_5527.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4s-CuivVI/AAAAAAAAGSA/rc5mJomUoRg/100_5528.JPG
http://lh4.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4tjIp98LI/AAAAAAAAGSY/0jM_D4SC1GQ/100_5534.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4tULpE_uI/AAAAAAAAGSI/JBOZOuvIjwM/100_5530.JPG

Re: Bình Định Yêu thương & Nhung nhớ



trưa nồng trên bến sông Côn
mượn lời Bàu Đá gieo hồn vào nhau
đôi bờ lau lách trắng phau
một dòng nước đục mà đau nhân tình
Dzu


http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4tjBhzt7I/AAAAAAAAGSc/GYHuQlynIAQ/100_5535.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4tkDEC4VI/AAAAAAAAGSk/EgA154j7JXc/100_5537.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4tkc5rZ-I/AAAAAAAAGSo/hT7uumVCxBE/100_5538.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4t2dUd5oI/AAAAAAAAGSw/qqzryGke5b8/100_5540.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TG4uD7sbSiI/AAAAAAAAGTA/UgVUsJiKKsc/100_5544.JPG


Vút một cái sông Côn xanh biếc lụa
Cột hồn ta về tận Đồ Bàn
Nâng đàn lên bấm loạn mấy cung đàn
Sóng đã gọi sập ngay hoàng hôn xuống
Cháy đi em buồn chi sầu mục ruỗng
Rượu ba vò Bàu Đá vẫn không say
Phút giây này tay nắm chặt bàn tay
Cảm cho hết sông Côn cuồn cuộn sóng
Cảm cho hết sông Côn tràn khát vọng
Cuốn băng trời ra tận biệt mù khơi
Nhấn tận cùng sâu thẳm cuộc tình ơi
Sông Côn lửa thắp mùa thu bùng cháy
Sông Côn rượu không bao giờ cạn đáy
Sông Côn tình ta chuếnh choáng men nhau
Vút một cái sông Côn cuốn sạch làu
Cơn lũ đỏ đưa thu về trước cửa
Tình yêu muộn lồng lên như vó ngựa
Núi Huỳnh Mai vàng đợi dưới xa kia
Hoàng hôn buồn đâu có thể đem chia
Sông Côn chảy dạt dào tình lữ thứ
Sông Côn hát dịu dàng lời thiếu nữ
Sông Côn gầm bão táp cuộc tình nhau
Tung hoành đi tan tác cỏ nát nhàu
Sông Côn sẽ tưới xanh mùa hoang lạc
Ai có thể dâng ai mùa thu khác
Sông Côn vàng bờ bãi mật phù sa
Vùi vào nhau thật mạnh lý lu là
Sông Côn chém một lời thề đá núi
Tung hết cả cuộc đời là cát bụi
Rằm thu tàn trăng rụng xuống sông Côn
Dzu- htt

YOU TUBE. HỒ TĨNH TÂM THĂM QUY HÒA QUY NHƠN,

HỒ TĨNH TÂM THĂM QUY HÒA QUY NHƠN, tặng PHỤNG

nguyenthiphung 22 September, 2010 01:01 Tác phẩm của BẠN BÈ Đường dẫn cố định Trackbacks (0) góp ý (6) Bản inBản in





6 Comments Add your own

1. catbien | Ngày mới | 22/09/2010 05:20
catbien
Sớm mai thăm chị, xem những bức ảnh do anh Hồ Tĩnh Tâm gửi tặng thật đẹp và sống động.
Chúc chị ngày mới nhiều niềm vui!
2. Dzu | gởi Phụng. | 22/09/2010 07:02

Chào em!
Ngày mới chúc em nhiều tốt lành nhen!
Em nhớ báo cho Luận vào xem nhen!
Đêm Trung Thu em có chương trình gì không? Anh thì chắc chắn chỉ ngồi nhà thôi. Đêm 13.8 đã vào trường vui chơi với các cháu thiếu nhi và sinh viên. Đêm qua 14.8 thì ngồi nhà cả đêm, chỉ ra khỏi nhà lúc 22h00 để đi rước con. Đêm nay thì... chu choa, hổng biết sẽ làm gì đây. Chắc lại ngồi gõ bàn phím.
3. Lão Dzu Già | gởi Phụng | 22/09/2010 07:12

Anh trở lại gởi cho em mấy tấm hình anh chụp, vì anh lười gởi qua mail lắm. Gởi vào đây thì sẽ có nhiều người cùng xem luôn thể, như vậy vui hơn.

http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiDI0gq0nI/AAAAAAAAIkg/eeUBBLn9cjo/100_4147.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiDWSSUg1I/AAAAAAAAIk4/oe9Jv8GfxWQ/100_4159.JPG
http://lh4.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiDW2x4oLI/AAAAAAAAIlE/whN15f2A3lg/100_4164.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiDikhEEoI/AAAAAAAAIlU/UprxzBlhaoc/100_4172.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiDij7TnaI/AAAAAAAAIlY/buGXXeVEzuE/100_4173.JPG

4. HTT | hình chụp tại nhà bác sĩ Luận và nhà báo Mai Thìn | 22/09/2010 07:20

anh gởi thêm cho Phụng vài tấm hình nữa để nhớ về đêm kỉ niệm tại Quy Nhơn nhen!

http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiEcYoYdNI/AAAAAAAAImg/3wu5s5YOuAE/100_4261.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiEcQL3dFI/AAAAAAAAImk/aEfjESfLtlg/100_4264.JPG
http://lh3.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiErrEMkJI/AAAAAAAAInA/P78g-n0X3xs/100_4297.JPG
http://lh6.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiJY3IObzI/AAAAAAAAIrQ/q-vEo9uRVg4/DSC02369.JPG
http://lh5.ggpht.com/_vXeTSUG0CtA/TJiJY-x5TdI/AAAAAAAAIrU/OnNcYtLS-5I/DSC02370.JPG

5. Người làng Vân Tra | Re: HỒ TĨNH TÂM THĂM QUY HÒA QUY NHƠN, tặng PHỤNG | 23/09/2010 09:43

Nhìn những tấm ảnh biết rằng các anh chị em bạn hữu với Nguyễn THị Phụng rất vui và đầm ấm. Cuộc sống của những người có tâm hồn đẹp và dễ rung động trước cuộc đời. Chúc mừng nhé.
6. nguyenthiphung | @ anh Phiệt | 23/09/2010 13:00

Đời sống anh em văn nghệ thoáng lắm anh Phiệt ơi, nưoi nào cũng vậy mà! chúc anh vui khỏe, thân.

NHƯ LÀ TÌNH YÊU

                                              NHƯ LÀ TÌNH YÊU (*)
          (Đọc SOI MÌNH VÀO DÁNG QUÊ-NXB Văn Nghệ,2009 )

       
      Giai điệu ca từ mượt mà hay chính lời thơ ấm áp làm nên vẻ đẹp cốt cách tâm hồn người Việt Nam: "Quê hương mỗi người chỉ một như là chỉ một mẹ thôi. Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nỗi thành người..." Mạch cảm xúc quê hương yêu dấu ngọt ngào nhắc nhở của Đỗ Trung Quân cũng chính là đề tài của những nhà thơ viết về nơi "chôn rau cắt rốn" của mình. Biết vịn vào Mẹ làm điểm tựa, biết tự " Soi Mình Vào Dáng Quê", và đó cũng chính là tên tập thơ thứ ba của Ngô Văn Cư sau hai tập: Điều Bây Giờ Mới Nói( NXB Đà Nẵng,2003), Đợi Ngày Xưa( NXB Văn Nghệ,2007).

      Xuất phát từ tình yêu người bao nhiêu, anh càng yêu nghề bấy nhiêu. Bởi anh là một nhà giáo vừa dạy học, vừa làm thơ viết văn. Anh yêu quý thơ văn như là yêu cuộc sống không thể thiếu sau những giờ lên lớp. Anh gởi vào 62 bài thơ trong tập bằng cả trái tim yêu thương hết thảy những gì lượm lặt thường ngày trong cuộc sống, và thêm nữa là Tổ Quốc ngàn đời vững vàng cầm súng, cầm cày, cầm bút,... tung xới điểm tô cho độ màu mỡ đất đai kết tụ hương thơm quả ngọt trĩu cành có đủ sắc màu lung linh như cung đàn: lúc trầm bổng du dương, lúc réo rắc rộn ràng, lúc thánh thót ngân nga,... vang vọng trong trái tim giàu cung bậc của anh. Có lẽ tôi hơi sa đà, hơi tản mạn bởi bầu trời mùa thu trong xanh kia có mây trôi bàng bạc, cứ bềnh bồng bềnh bồng nhịp thở bất tận thời gian. Còn anh giữa trời đất bao la ấy, có bao giờ chông chênh bởi anh chiêm nghiệm rằng Biết Soi mình Vào Dáng Quê thì ở mọi tư thế nào cũng vững vàng chân bước. Ta hãy lắng nghe lời gởi gắm chân tình tin yêu :
...Rất khó quên là bài học vỡ lòng
Trang sử đầu đã biết đất Thăng Long
Sóng Bạch Đằng theo dấu chân Phù Đổng
Hịch Cần Vương còn vang vọng non sông..
       
( Những bài học khó quên/ Tr.76 )
 
                 Nhà thơ Ngô Văn Cư ( đứng thứ hai từ trái sang)     

         
Giữ được cho mình cốt cách hồn quê đã khó, cuộc sống giữa đời thường lại càng khó hơn, dù tất bật vội vàng bởi sợ trễ giờ lên lớp, còn tâm hồn nhà thơ không chùng bước phảng phất hương bay:

Vội vàng sợ trễ giờ lên lớp
Bỗng gặp nhành hoa nở cạnh đường
Nhẹ ngắt một hoa cho vào cặp
Bất ngờ lớp học ngát mùi hương
                                         (Bất ngờ ngát hương,tr.43)
       Chút lãng đãng nên thơ mơ mộng của chàng thi sĩ giáo viên trong bài tứ tuyệt gói ghém cái tình với đàn em thơ ngây, bài học không chỉ dừng lại những kiến thức trong sách vở, thầy giáo còn định hướng cho các em thưởng thức vẻ đẹp tinh hoa văn hóa của dân tộc, biết lôi cuốn học sinh trong từng tiết dạy của mình. Phải chăng đây là nét riêng của Ngô Văn Cư! Làm thầy nhưng anh mãi là học trò của người đi trước:
Ta sinh ra sau bảy trăm năm
Nhớ người thầy một thời tiết tháo
Hôm nay, ngày Nhà giáo
Xin làm người trò nhỏ của người xưa...
                 (Ngày Nhà giáo nhớ Chu Văn An, tr.27)
        Anh khát khao "Xin làm người trò nhỏ của người xưa..." Chính thái độ khiêm tốn nâng anh lên thành nhà giáo mẫu mực, lao động giỏi luôn là tấm gương sáng cho học sinh noi theo. Dù khó khăn gian khổ anh không rời bục giảng, rời xa mái trường. Trường học còn là mái nhà thân thiện tình thầy trò gắn bó, tình đồng nghiệp học hỏi sẻ chia, và với cả nhân dân quan tâm hòa đồng cởi mở...Đó là sắc màu yêu thương khi anh biết "Áp tai xuống đất" nghe được hơi thở nồng nàn của đất trời hòa quyện vào nhau, từ trong tiếng ầu ơ sâu lắng của mẹ trên chiếc võng kẽo cà kẽo kẹt, từ tiếng gió thổi miên man vọng về của miền xưa nhung nhớ một thời về lớp người trai trẻ ra đi, dấu chân in hằn trên đất Mẹ còn đó, chỉ có máu thấm đượm chảy vào mạch ngầm lưu giữ mãi về sau. Tất cả vọng lại trong chiều đau đáu xót xa khi lá cỏ cựa mình, rồi hạt mưa trời rơi mau cho dế giun quên đời ngái ngủ...Anh thiết tha thật hồn nhiên:
Chợt ta về với tuổi thơ ta
Hồn nhiên
Áp tai xuống đất
Nghe
Gió thổi về miền kí ức...
Nơi những người con trai con gái ra đi
Bậu cửa kẽo cà kẽo kẹt
Bóng mẹ mờ cùng bóng chiều hôm
Nhè nhẹ trong mạch ngầm của nước
Có giọt máu hồng lứa tuổi thanh niên...
            (Áp tai xuống đất,tr.50)
         Áp tai xuống đất lắng nghe hơi thở của Mẹ trong dáng chiều quê mình gần gũi rạ rơm, chân lấm tay bùn phèn chua nứt nẻ nơi đồng áng giờ tất bật khẩn trương hơn:
Trời vừa chuyển cơn dông
Mẹ tải rơm đốt đồng
Khói um chiều tĩnh lặng
Ruộng trổ rực lửa hồng
                                   (Chiều của mẹ,tr.55)
       Anh đọc được trong lời của bà kể chuyện về một đời cha tôi lầm lũi nắng mưa cuốc cày chân chất vẫn giữ được nét đẹp cần cù của người nông dân từ xưa đến nay: yêu nước, hi sinh cả đời chỉ vì lo nghĩ đến tương lai con em mình. Lời thơ lục bát thủ thỉ tâm tình dặn dò:
                                           ...Một đời, cầm súng hai lần
                                          Một đời, sự nghiệp lỡ làng mấy phen
                                         Không hề là thú điền viên
                            Cha tôi quần quật cả đêm lẫn ngày...
                              (Cha tôi,tr.48).
         Yêu cha, kính mẹ nên hạnh phúc được làm con, làm người, làm thầy dạy học.Anh ngỡ mình đã trưởng thành vững tin trước cuộc sống, trước tình đời. Nhưng không, nhà thơ tự bạch:
Cũng bởi ta vụng dại ngu ngơ
Thả lời yêu vào em
Ngực em vồng lên như ngọn đồi trước gió
Khiến ta lạc lối
Lời yêu không tìm được đường ra...
...Cũng bởi ta vụng dại vô tình
Thả câu thơ không đúng chỗ
Câu thơ lăn lông lốc trên đường
Vật vã...
                                  (Bao giờ ta mới khôn ra, tr.68)
           Ở nhà thơ người thầy, cái chất thi sĩ trong anh vấn vương nhè nhẹ:
...Sông sâu đò nhỏ tròng trành
Mái chèo còn vướng sông trăng dùng dằng
Lặn trong nỗi nhớ tần ngần
Gặp em đôi mắt lá răm cứa lòng...
                                       (Lãng đãng tình xưa,tr.58)
         Trái tim chàng lãng tử say trăng thơ cũng chính là say tình người khác phái. Cái tình ấy dạt dào ngan ngát, xao xuyến nhớ nhung. Khi mỗi ngày về trời mãi miết trong xanh, mà lòng anh trăn trở, phảng phất đâu đây ngỡ hương thơm, ngỡ cỏ lạ, sắc trắng cánh cò trầm tư, còn tiếng ve phá vỡ không gian im ắng đường làng, lại ngỡ rộn ràng đến thế! Sao chơi vơi muôn nẽo. Thì ra, trong anh đang đón nhận thực tại đầy bức xúc:
Một chiều lòng ngỡ chiêm bao
Ta nghe nước mắt chảy vào trong tim
                                    (Lục bát nhặt trong chiều, tr.66)
         Nghẹn ngào đắng cay, muốn trút bỏ buồn đau lầm lỡ, anh đâu giữ lại làm gì:
Lời yêu sao nỡ đùa nhau
Để riêng anh thấm nỗi đau nhân tình
Đành tìm giữa cõi ba sinh
Nhặt từng lời hứa chưng tình trả em
                                    (Trả em, tr.36)
         Dù không phải nhà tiên tri, anh nhận ra bóng hoàng hôn tím ngắt lặng dần, đêm uống sương lã chã, để rồi bình minh ửng hồng ấm áp trở lại. Không cần một lập luận nào, ví dầu thu buồn rớt lại giữa mênh mông bão cuốn mưa dầm đổ vào lòng đất. Đất rạo rực miền xanh trong mùa đông hối hả ngóng trông:
Đâu chỉ là những giọt sương rơi
Lũ chuyển phù sa vun mùa trái chín
Cuốn trôi chuyện ngày xưa vào kỉ niệm
Thao thiết chờ ngày trời đất lập xuân
                                       (Chờ ngày trời đất lập xuân,tr.21)
          Có bao nhiêu bài thơ có bấy lần cảm xúc, những cảm xúc nhè nhẹ luyến lưu muốn níu lại đôi mắt dù vài lần đọc qua. Soi Mình Vào Dáng Quê chính là cái tình người thầy, thi sĩ đã trang trải hết nỗi lòng trong nhiều thể thơ khác nhau. Cái tình đó đâu thể mua được, muốn có cũng không ai bán. Tự chính trái tim nở hoa kết trái. Cuộc đời đáng yêu biết bao nhiêu, anh nào dám dành hết về mình, bởi anh biết san sẻ gởi gắm chút hương thơm phảng phất theo làn gió nhẹ, chút ấm áp ngọt ngào đêm đông giá rét.Vì thế thơ anh chứa chan đằm thắm từng câu, từng bài không hề có sự trùng lặp. Nhà giáo trong nhà thơ, hay nói đúng hơn nhà thơ trong nhà giáo. Bởi thơ vốn có từ khi anh được sinh ra, được hít thở khí trời làngThanh Lương, được uống nước dừa xanh Ân Tín, được đứng dưới bóng mát cả rừng dừa Hoài Ân, Bình Định  nghe tiếng quê hương bốn mùa gởi vào chiếc lá , và từ đó anh đã Soi Mình Vào Dáng Quê...
                                  02.09.2010/ Nguyễn Thị Phụng
__________________
(*)Đã đăng trên vanthoviet.com và trang ngovancu.vnweblogs.com


2 Comments Add your own

1. thao | Re: NHƯ LÀ TÌNH YÊU | 24/09/2010 08:04

CHỊ QUÝ MẾN
Đọc "Như là tình yêu" thấy càng trân trọng chị và tác giả.Ngòi bút của chị mượt mà làm người đọc càng cảm nhận "Soi mình vào dáng quê" là tác phẩm có giá trị nhân văn cao.
Em đã được anh CƯ tặng SOI MÌNH vÀO DÁNG QUÊ,nhân bài cảm nhận của chị ,em lấy ra đọc lại,thấy càng hay.
Cám ơn chị và anh Cư nha!
2. nguyenthiphung | NHƯ LÀ TÌNH YÊU | 24/09/2010 10:32

Người đồng nghiệp với nhau, quý nhau lắm. Mách nhỏ Thảo nghe, hôm viết xong gởi cho vanthoviet.com, ngovancu gọi điện :Nè cái mũi tui đã to nay đọc bài chị viết rồi sợ không dám soi gương nữa!Còn nói tiếp: hình như chị Phụng có cái bệnh chưa tìm ra cái hạn chế của người khác mà, ai mà chịu được,rồi cười bay ra mùi hương đặc sệt nước dừa nữa chứ!hi hi... thôi, chúc em vui nhiều, thương lắm