Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

Bánh xèo ngày mưa tại nhà Đỗ Vàng

Mấy ngày nay mưa ngày mưa đêm, mưa sáng mưa chiều, chỉ tạnh ban trưa. 
Mấy nhỏ An Nhơn đúc bánh xèo, mình phải hai lượt xe buýt mới tới nơi. 
Thơm phức rồi nè!
Chiều món thứ hai mừng Noel sớm







Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

PHÉP MẦU QUẦNG SÁNG LUNG LINH (Dự ra mắt thơ Võ Ngọc Thọ)

                          PHÉP MẦU QUẦNG SÁNG LUNG LINH



             Nói tới phép mầu là người ta nghĩ ngay đến một khả năng huyền bí nào đó tạo nên những điều kì lạ, không thể hiểu được bằng lẽ thường, khoa học khó chứng minh. Ấy vậy, thực tế ngay buổi ra mắt tập thơ Những quầng sáng chân trời của Võ Ngọc Thọ tại Câu lạc bộ Văn học Xuân Diệu (Clb Vh XD) thuộc Trung tâm Văn hóa tỉnh Bình Định lại có sức cuốn hút những người bạn yêu thơ ngồi trong thính phòng thật sự xúc động khi thấy tác giả đâu dấu được bàn tay đưa lên quẹt mấy giọt nước mắt ứa vỡ lăn trên má không thể nén được: “Những lần xuân trước sao háo hức/ Tuổi ngoài năm mươi chửa thấy già/ Lần này xuân đến nghe nằng nặng/ Gió nhẹ… cũng làm đau mẹ ta”(Lá rơi từng chiếc lạnh bến sông) qua giọng ngâm của Thanh Thúy sao mà ray rức tự đáy lòng anh khi “Những lần xuân trước…” cứ háo hức vô tư hồn nhiên còn “Lần này xuân đến nghe nằng nặng…” người con nhận ra thời gian vô tình mãi trôi, cho đến tuổi càng cao mới hiểu được mẹ già yếu lắm, ngày xa mẹ lại gần kề thôi, dù chút “Gió nhẹ… cũng làm đau mẹ ta”! Chỉ một tứ thơ bốn câu mà lời ngắn tình dài như mạch nguồn vô tận. Cái mạch nguồn ấy đã ba mươi năm gắn bó, thi sĩ gọi là “nàng thơ” mới biết sẻ chia cùng anh. Cái mạch nguồn ấy bắt đầu từ Góc vườn của mẹ*, nhân xem bức ảnh “Góc vườn của mẹ” của Lê Văn Cảnh cho anh thêm nhiều chủ đề Kết nối “Những quầng sáng chân trời” là đứa con thứ tư sau Sợi tóc và vầng trăng(2002), Ươm mầm trên sóng(2005), Hạt bụi và hoa quỳnh(2010).
            Có thể khẳng định chừng mực một người ở độ tuổi ngoài sáu mươi như nhà thơ Võ Ngọc Thọ, tập “Những quầng sáng chân trời”, đã xuất bản hơn cả nửa năm nay, nhưng lại chỉ sau ba ngày anh quyết định ra mắt tập thơ vì trước đây chưa có điều kiện. Giờ lúc này mới quý làm sao cái tình người yêu thơ cứ xúm xít bên anh từ MC Trần Hà Nam, Phó Chủ nhiệm Clb Vh XD ghi nhận: “Hành trình thơ của Võ Ngọc Thọ… luôn tìm về những góc khuất để chiêm nghiệm lẽ đời bằng thái độ điềm tĩnh của người từng trải bao thăng trầm buồn vui cuộc sống. Thơ đến với anh một cách tự nhiên…”.
            Không tự nhiên sao được, bởi thơ là hơi thở thường ngày của tâm hồn thi sĩ bất chợt ùa về để Thức cùng những vì sao* mà bạn Hà Thị Mỹ Anh bức xúc nỗi niềm đoạn kết: “Nền trời khuya tĩnh lặng/ Bàng bạc những vì sao/ Bàng bạc những số phận/ Chẳng biết về phương nào?” Lại thắc mắc cho sự hụt hẫng của mình sao anh Võ Ngọc Thọ không dùng từ “nao” trong câu cuối là: “Chẳng biết về phương nao?” có nhẹ hơn không!... Thì nao cũng như nào đều là thanh bằng chỉ khác nhau có thanh huyền và không dấu. Có lẽ “nao” mơ hồ hơn, nên dùng từ “nào” nhấn mạnh ý cầu khiến khẳng định.
             Còn hơn cả sự đồng cảm về những mất mát đau buồn khi những vần thơ đã được nằm lòng trong giọng ngâm của anh Năm Chiến đứng trên bục đã khiến những người làm cha làm mẹ sao tránh khỏi bùi ngùi: “Tháng bảy rằm Vu Lan/ Mùa người con báo hiếu/ Con mất nhằm mùa này/ Ba thắp hương viếng mộ/… Mất đi là trở về/ Nhưng về đâu hỡi con/ Thân con giờ cát bụi/ Hồn con là hoa thơm!...”(Vu Lan viếng mộ con gái).
              Để rồi khoảng bình yên là sự mặc định không thể không sẻ chia với bè bạn những lúc tìm thấy chính mình, dễ gì có được sự nhàn tản giữa bộn bề sau năm tháng từng là thầy giáo dạy học cho đến bán buôn,… tất tần tật mọi nghề, chỉ riêng cái nghiệp thơ đong đầy chứa chan cảm xúc: “Ta về với những bình yên/ Sáng li trà đậm/ chiều thiền tĩnh tâm/… Ta về tâm niệm chân tu/ Thấy triệu kiếp trước/ Đời u u… buồn” điều gì đã khiến nhà thơ mất đi sự thăng bằng trong cuộc sống. Thì ra sự tuần hoàn của trời đất là tất yếu, con người không thể thoát khỏi cái quy luật tự nhiên đành chấp nhận, nên khi: “Lặng ngồi bên đóa vô thường*/ Vàng trăng rơi lạnh nẻo đường nhân gian”, thể như tâm hồn cô đơn lại bị một tấm chăn nào đó phủ kín lại. Phải đâu giữa bóng tối và ánh trăng hiện hữu ấy cũng chỉ là một. Ta thử nghe anh lập luận về Sợi tóc và vầng trăng*: “Có những sợi tóc cứng như thép/ dựng đứng/ mọc lên từ màn đêm u tối./ Có những sợi tóc trắng như cước/ dựng đứng/ mọc lên từ màn đêm u tối./ Vầng trăng lấp ló/ đằng sau những sợi tóc ấy/ mách tôi mùa xuân đang về./ Mùa xuân làm huyền ảo vầng trăng/ mọc những sợi cỏ non tràn sức sống/ tràn trái đất/ mùa xuân Việt Nam” Vậy thì ẩn trong “Sợi tóc và vầng trăng” là sức mạnh tiềm tàng của con người vật lộn với thời gian, vầng trăng hữu hình chỉ là biểu tượng mà huyền ảo xa quá, thực tế nhân tố quyết định làm nên mùa xuân Việt Nam chỉ có ý chí, nghị lực con người Việt Nam.
          Vầng trăng trong thơ Võ Ngọc Thọ cứ lung linh theo mùa, đẹp hơn về một Ý nghĩ xanh* niên viễn được anh Đào Viết Bửu tâm đắc khẽ ngâm: “Ý nghĩ một chiều xa xăm/ Vầng trăng sáng xanh quê nghèo chài lưới/… Ý nghĩ về một mái nhà ấm êm/ Đất nước thanh bình tươi đẹp/… Và rất thủy chung trọn vẹn: “Là khi tôi nghĩ về em/ Về ánh mắt nụ cười thánh thiện/ Em là hoa để người đời chiêm ngưỡng/ Em trong tôi bao giờ cũng “xanh”/”. Vẫn chưa hết phép màu trong “Những quầng sáng chân trời”, khi chị Bích Ngọc cũng như anh Nguyễn Thận, một cựu chiến binh thân thiết với Võ Ngọc Thọ, đã thể hiện hết mình từ việc phổ nhạc đến chuyển ngâm gởi tình vào bài Lặng ngồi bên đóa vô thường* được xem như là điểm nhấn về sự vô thường ở cõi nhân sinh. MC Trần Hà Nam cũng bất ngờ chị Bích Ngọc lựa chọn ngâm bài thơ này, thể như sự đối chiếu chất giọng nam và nữ, ai là người gột tả hết cái hứng thú, hòa với cái tình nhà thơ gởi vào “đóa vô thường” say sưa đến vậy.
               Dịu dàng nhất vẫn là Quốc Tuyên, chủ bút huongxua.org luôn cùng những bạn yêu thơ như Lâm Cẩm Ái, Nguyễn Tiết, Kim Đức, mang hoa đến chúc mừng và đọc thơ anh, dù ở đâu hay nơi nào, chị vẫn giữ được chất giọng Huế rất riêng nhỏ nhẹ từng câu: “Sống trong đời cần có một tấm lòng/ Để gió cuốn đi**/ Tôi yêu em không để làm gì/ Cũng để gió cuốn đi/ Cuối trời/ Lãng đãng/… Có thể một mình/ Tôi khẽ hát/ Rằng/ Tôi yêu em/ Yêu em…” (Cuối trời lãng đãng). Tựa lời trái tim khao khát yêu, khao khát hạnh phúc của những người trẻ tuổi. Nhưng thật chững chạc tự nhịp đập cùng hơi thở của thi sĩ, mà điềm tĩnh tình tứ, thế mới biết thơ không có tuổi.
            Kết nối “Những quầng sáng chân trời” của Võ Ngọc Thọ bằng với những cảm xúc của nhà thơ Nguyễn Thanh Xuân: “Chắt chiu từng khoảng trời quê hương, chắt chiu từng khoảnh khắc đẹp của cảm xúc, như cuộc sống đã từng chắt chiu bao nhọc nhằn mồ hôi, bao chênh vênh nỗi niềm, bao hi vọng vươn xa…” được Nguyễn Kim Chức nhắc đến cho ta bao niềm hi vọng vươn xa, trong sự đồng hành kết nối ấy mà ca sĩ Minh Tuấn đã phụ diễn mở đầu cùng lúc hai bài hát Lý thương nhau, Đôi chân trần “Cha đi lượm từng hạt thóc cho con một bữa cơm chiều…”, còn Nhà giáo, nhạc sĩ Lê Trọng Nghĩa với sáng tác Quy Nhơn trùng khơi ngày về  “Nghe một thời nông nổi tan theo trùng khơi gió ngàn…” chia sẻ nỗi niềm về thành phố biển quê hương làm món quà tặng nhà thơ. Còn Nguyễn Trung Nhân thì “Về đây nghe em…kể chuyện tình bằng lời ca dao… bằng hạt lúa mới…” ấm áp xích gần bên nhau cùng anh tâm sự. Và cũng không thể nào quên khi anh Nguyễn An Pha, Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Bình Định chia sẻ cảm xúc về tháng 12 kỉ niệm ba mươi năm ngày mất Nhà thơ Xuân Diệu, về sự Kết nối “Những quầng sáng chân trời” của Võ Ngọc Thọ hôm nay là một dấu ấn khó quên. Bởi lẽ, có thơ là có sân khấu nghệ thuật, thì… bài chòi cũng từ thơ mà ra. Lúc góp vui, anh lại hát câu bài chòi về con Nhì Nghèo: “… Quần áo lèng teng, Nhì Nghèo cực khổ. Thì ra… anh muốn dành trọn vẹn với các nhà thơ là “Nhất Tình” rồi còn gì bằng!...
          Chia tay ra về là bài chèo “Mười thương” gắn bó nghĩa tình mà Bích Ngọc muốn níu giữ bữa tiệc thơ sinh động, mỗi bài được đọc hay ngâm cho người thưởng thức hồn thơ không cần thêm một tiết mục phụ họa nào. Thích thú hơn khi nghe Nhà thơ Đặng Quốc Khánh, chủ nhiệm Clb Vh XD nói nhỏ, chứa đầy tín hiệu vui: “Đây là lần đầu tiên sinh hoạt ra mắt thơ vào ban ngày, tất cả cây nhà lá vườn trong Clb mình đã làm cho không khí Kết nối “Những quầng sáng chân trời” của Võ Ngọc Thọ gần gũi thân thương quá.” Thơ thực sự đến với bạn đọc rồi đây./.

                                                                                   17.12.2015/ NTP 
____________
*Tên các bài thơ trong tập
**Lời một bài hát của Trịnh Công Sơn     

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

NGỌT NGÀO TIẾNG MẸ “HƯƠNG XƯA”

                 NGỌT NGÀO TIẾNG MẸ “HƯƠNG XƯA”

         Những cung thanh cung trầm từ tiếng đàn bầu réo rắt trên sân khấu vọng lại kia không ai xa lạ vẫn là anh, gần gũi thân thiết quá, đã từng gắn bó cả cuộc đời cho bộ môn nhạc cụ cổ truyền dân tộc, mang cốt cách người Việt Nam giản dị mà thanh cao, đơn sơ mà phong phú. Bởi lúc này anh thả hồn theo một tiếng tơ đồng hòa giọng ngâm thơ của nghệ sĩ Kim Thành trong sắc áo dài xanh lá mạ góp chút ngọt ngào tiếng mẹ, vô cùng sang trọng cho đêm cuối tuần ra mắt tập “Hương xưa gởi lại” của nhiều tác giả (NXB Hội Nhà văn, 2015) khó mà kép kín trong một không gian quán cà phê Khánh Mỹ giữa thành phố Quy Nhơn này!...
        Bởi, theo như Lâm Cẩm Ái thì Người về trong nắng hạ*: “…từ đỉnh thơ mang theo hương cỏ lạ…” ấy đã xua tan cái giá rét đông tràn. Quanh anh là những thân hữu huongxua.org, mái nhà những người yêu kỉ niệm xưa có một thời tuổi trẻ không hổ thẹn với chính mình. Tất cả cùng bên anh, bên Hương xưa, có thể nói người “xa nhất” là nhà thơ Trần Viết Dũng lãng đãng từ Vũng Tàu, Bà Rịa lên Sài Gòn chen chân mua cho được vé bay mà mừng húm về đúng ngọ cho kịp làm MC vì chỉ sợ mất phần!... Có nhà thơ Ngô Văn Cư từ miền núi Hoài Ân không thể từ chối lời mời bắc cầu, gần hơn còn có nhà thơ kiêm “nhiếp ảnh gia” ở thành phố Quy Nhơn như Trần Hoa Khá kết hợp một công nhiều việc “bầu bạn” đến khi đồng hồ báo đúng“mười chín giờ” lại tiếp tục thưởng thức bữa tiệc thơ nhạc 5 năm mới có dịp. Chưa kể những bậc thâm niên như anh Đình Quế, Ngọc Châu, Quốc Khánh,... những người bạn trang Hương Xưa cứ xúm xít bên nhau sẻ chia cho hết niềm vui hội ngộ của cô chủ bút xinh xắn nhỏ nhẹ: … tháng mười hai sinh nhật Hương xưa, đâu đây vẫn còn râm ran tiếng ve gọi hè, những chiếc lá thu nghiêng mình trong gió … trong không khí ấm áp của quán cà phê đón chào người từ “xa xôi”… trở về để cùng góp mặt “Hương xưa gởi lại” với các thi hữu như Anh Phương, Lâm Câm Ái, Nguyễn Tiết, Hoàng Kim Chi, Trần Kim Loan, Kim Đức, Trầm Tưởng, Thiên Di, Thu Thủy và Quốc Tuyên. Còn anh thì bộc bạch đến với Hương Xưa như là một cái duyên trong nhịp cầu nối về quê nhà mà những ngày anh sớm nghỉ hưu theo gia đình định cư ở Mỹ… vẫn tiếp tục nuôi dưỡng thanh âm tiếng đàn nơi đất khách và luôn gắn bó với quê nhà.
        Và anh biết làm thơ từ đó! Tôi có thể viết hoa tên anh thật trân trọng. Anh chính là Cao Trọng Quế, kể từ ngày anh là nhạc công có tiếng đàn ngọt ngào trong dàn nhạc cổ truyền của đoàn ca nhạc liên khu V, đến với Nhà hát tuồng Đào Tấn Bình Định, là quê hương thứ hai, là nơi cho anh phát huy hết tài năng của mình không chỉ là thanh âm tiếng đàn Nhị, mà anh cũng là bậc thầy của đàn Bầu và sáo Trúc. Ai đã từng lắng nghe chương trình tiếng thơ trên sóng phát thanh và truyền hình Bình Định từ những năm về trước, anh phả hơi thở tình quê vào tiếng đàn tạo ra âm bồi được cất lên rất riêng gần giống chất giọng ngâm thơ người miền Trung Bình Định. Mà tôi đã từng lén lút từ “say” đến “nghiện” tiếng đàn khúc triết, tao nhã, quyến rũ ngày ấy tự lúc nào không hay!... (Lí do là quên bẵng câu hát của mẹ “Đàn Bầu ai gẫy nấy nghe/ Làm thân con gái chớ mê đàn Bầu”). Để giờ đây cho tôi bắt gặp lại âm hưởng tiếng đàn trong dàn nhạc cổ truyền dân tộc, một nghệ sĩ quen lắm luôn đến tự đường Danh nhân Văn hóa Đào Tấn, những đêm hát tuồng tại đình làng quê tôi ở Lí Môn Vinh Thạnh…
          Trở lại với tiệc thơ “Hương xưa gởi lại” chỉ một chút Gió* theo mùa mà Anh Phương đã lay động tình người qua giọng ngâm nghệ sĩ Kim Thành trong cách “vay” thật nhẹ nhàng mà tinh nghịch: “Em ngồi bắt gió rung chuông,… gõ gió lanh canh,… nhúng gió trong mưa,… nhốt gió vào hương,…” để rồi khó mà giữ lại, chị thả gió “…theo người về xa”…
           Rồi nhạc sĩ Nguyễn Đức Diêu đã thổi vào Tình khúc mưa khuya* của Nguyễn Tiết cho hồn thơ thăng hoa thấm đẫm người nghe trong tiếng hát ca sĩ Thùy Dung nức nở: “… chầm chậm mưa rơi/ chầm chậm mưa rơi/ phố vắng lâu rồi/ còn ta bên đời…” Mà lạ kì chưa, khi tác giả ôm bó hoa trong tay lên sân khấu, chỉ chờ chụp xong tấm hình rồi trở về chỗ ngồi,… có thể vì quá xúc động mà quên tặng cho ca sĩ! Hi…
           Một Ngõ cũ* của Thiên Di đầy hoài niệm “Giàn thiên lí, hoa rơi màu chiều tím/ Ngõ cũ buồn tênh, cổng khép ơ hờ,…”… Còn với Trầm Tưởng chạnh lòng một mình Lang thanh phố vắng* trong nỗi cô đơn lên đỉnh điểm: “… Chợt nhớ người xưa sầu dâng hiu hắt/ Hình bóng em về in dấu mưa bay/ Anh lang thang phố vắng em nào hay…”.
           Chỉ riêng Quế Anh là người Đi tìm mùa thu quê* đã bật nắp rượu đất vua của Kim Chi từ Tây Sơn mang xuống khởi đầu cho bữa tiệc thơ đầy dấu ấn mừng ““Hương xưa gởi lại”, cũng là dịp trở về với tiếng đàn bầu ngày nào cao hứng tung tẩy hòa cùng giọng ngâm nghệ sĩ Kim Thành, đầy sâu lắng:
             “Anh ở bên này không tìm thấy mùa thu
             thèm chút hương quê giữa trời Tây khó quá
             ngồi lắng thật sâu để nhớ về xứ sở
             ngan ngát quanh mình thoảng hương cúc nhẹ bay…
            …Anh ở bên đây cũng có những sườn đồi
            cũng có bướm ong, có thu vàng lặng lẽ
            còn có cả anh bước chân buồn quạnh quẽ
            đếm lá rơi vàng võ với thu người…”
      Thế mới biết “…giữa trời Tây ”, “cũng có những sườn đồi/ cũng có bướm ong, có thu vàng lặng lẽ/ còn có cả anh bước chân buồn quạnh quẽ/ đếm lá rơi vàng võ với thu người…” cứ chạnh lòng tâm hồn người xa xứ “thèm chút hương quê” khó quá như thế nào. Vốn đã mang sẵn trong mình dòng máu chữ nghĩa văn thơ đất Bắc kinh kì, nên thơ anh thấm đẫm nỗi khát khao mong mỏi: “Biết đến bao giờ ta trở lại em ơi/ ước chạm thu quê một nụ hôn nhè nhẹ/…”. Khẽ thôi tim ơi, the thắt quá, cứ cố nén lòng mà từng ca từ bộc bạch qua tiếng hát Quang Long: “Mùa thu xưa mang nhớ nhung hoài trong ta, Hà Nội và em thương biết mấy cho vừa…” được Ngô Tín phổ nhạc từ trong bài Nhớ thu xưa Hà Nội* của Quế Anh. Bên cạnh nghiệp dư Nguyễn Kim Chức lại thiết tha ấm áp lan tỏa cả không gian bài hát Tháng giêng… mơ*: Xuân trong ngần trên từng cành hoa nhánh lá, cùng mắt ai cười ấm cả nằng giêng mơ … gọi trăm năm gọi mãi tiếng yêu người”. Đan xen cùng “Hương xưa gởi lại” với ca khúc trữ tình Nhìn những mùa thu đi của Trịnh Công Sơn với cặp đôi Trần Viết Dũng- guitar mộc và bên cạnh là người thể hiện không ai xa lạ vẫn là MC Kim Chức…
         Thật quý sao những giây phút “Nếu anh là dòng sông, em xin làm bờ cát… Ôi dòng sông dòng sông thì thầm như kể chuyện, một mai về với biển,…” trong tiếng hát ca sĩ Thùy Dung ngỡ như mạch nguồn tiếng mẹ ngọt ngào lời ru cho tôi tin yêu hơn bên những đóa hoa từ tay Anh Phương trao tặng nhạc sĩ Nguyễn Hữu Thuần gởi vào trong đó đầy sắc hương. Thật quý sao những khoảnh khắc ngoài kịch bản giữa gia đình nhạc sĩ Hoài Nam với ca sĩ Lê Thu cho Nhũng ngày thu không têncứ chất chồng vơi đầy vạt nắng chiều qua khe cửa cho đêm trăng trải vàng trên thảm cỏ êm êm cho mầm yêu dậy từng đêm trăng sáng cớ sao thi sĩ tự trối mình: "Tôi nhốt hồn tôi giữa dọa đày!" hay phải chăng kể từ lúc "... tựa cửa hỏi nàng thơ, nào chịu thốt thưa".
         Giờ thì… những giây phút nhà thơ Trần Viết Dũng giới thiệu sự kết nối và duy trì trang Website huongxua.org đã được khẳng định vị thế đủ tin cậy với bạn bè trên toàn thế giới, những tấm hình lưu niệm, bàn tay kí tặng sách, những đôi tay cùng cắt bánh mừng sinh nhật huongxua.org của Trần Thị Cổ Tích từ Quảng Ngãi gởi còn lưu trong ống kính, làm tôi chợt nhớ phần đĩa bánh kem của mình lại ngon miệng hơn cho một “Nhiếp ảnh gia” Trần Hoa Khá ngay tại Quy Nhơn đã bật mí: “suốt cả ngày mà bước chân em chưa về đến nhà chị ạ!”. Giờ thì… chỉ còn phảng phất những hương hoa từ tay các tác giả “Hương xưa gởi lại” mang lên tặng các ca sĩ, nghệ sĩ,…  cứ lung linh dưới ánh đèn màu vẫn theo tôi về tận nhà. Lúc ấy tôi lại thèm có ai đó tặng một vài cành hoa để mình bắc cầu tặng thưởng các nhạc công phối khí giữa hiện đại như Vân- Organ, với cổ truyền như Sĩ- sáo và Trần Hiếu- bầu là học trò cưng của Cao Trọng Quế ngày nào, thêm cả cây Guytar mộc nữa kia!... Còn tôi bao nỗi xôn xao hòa nhịp rộn rã của một “nghệ sĩ ưu tú” đã hé lộ tứ thơ mới làm từ lúc sáng: “… Xuân sắp về hãy chờ nhau em nhé!/ Ta và em thắp dậy lửa hương xưa”./.

                                                                                            09.12.2012/ NTP.
____________
*Tên các bài thơ trong tập.

P/s: Được nghệ sĩ ưu tú "ưu tiên" mời chụp hình chung kỉ niệm nè!




Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

BỮA NAY LẠNH MẶT TRỜI ĐI NGỦ SỚM. Nhớ Xuân Diệu

18 tháng 12 về lại nhớ người quê mình. Ba mươi năm rồi, cái ngày ấy cũng lành lạnh đây!



BỮA NAY LẠNH MẶT TRỜI ĐI NGỦ SỚM.
        Bữa nay lạnh… mà lạnh thật, chỉ còn bốn ngày nữa đến tiết Đông chí rồi. Anh đã vội ra đi để lại ngậm ngùi tiếc nuối cho biết bao trái tim yêu quý anh! Anh nào còn cha, còn má cùng thương nhớ anh. Có những tâm hồn khao khát gặp anh,yêu anh, bởi anh là người con Tuy Phước hiếu học, nặng nghĩa tình của vạn Gò Bồi đẫm hơi muối mặn nồng nàn ngàn năm nhịp nhàng con sóng của biển khơi ngoài xa kia. Anh có một tuổi thơ hồn nhiên mát mẻ quanh lũy tre làng ven sông. Anh lớn lên trong mái ấm gia đình ăm ắp câu hò hồn quê của mẹ bỗng trầm, bài học tình người của cha ấm áp, của bàn tay bà ngoại chăm chút vỗ về nhắc nhở quan tâm. Nào anh có bao giờ tự hào về mình đâu, nhưng tất cả yêu quý anh, gọi anh hai tiếng trìu mến: Xuân Diệu!
        Ba mươi ba năm về trước, sáng thứ hai đến trường, mới chắp răng chắp lưỡi vì đêm hôm chủ nhật có Nhà thơ Xuân Diệu đến trường nói chuyện thơ. Sao mà tiếc đứng tiếc ngồi, tiếc luôn cả tuần lễ biết khi nào có dịp gặp anh, nghe anh đọc thơ tình . Với lại thông tin liên lạc hồi đó làm gì bắn nhanh như bây giờ. Tôi còn nhớ như in các bạn nữ ở nội trú cứ tủm tỉm cười khi kể về anh : Xuân Diệu đâu chỉ nói chuyện thơ, đọc thơ tình không thôi, mà còn đề cập đến nhiều vấn đề hấp dẫn trong xã hội nhất là về kế hoạch hóa gia đình, tình yêu đôi lứa. Cả hội trường vỗ tay cười to thích thú khi nghe Nhà thơ nói chẳng hiểu vì sao mấy anh mấy chị thời nay đâu muốn rửa một cái lỗ đít mà lại muốn rửa nhiều cái lỗ đít chứ!... Ôi cha, anh nói thế mà nghiêm túc đấy! Không một chút đùa giỡn nào đâu nghen!

                                            Dòng sông Gò Bồi quê anh
         Rồi lần thứ hai anh về thăm quê ngoại, náo nức thế nào cũng được gặp anh. Đêm hôm đó tại UBND huyện Tuy Phước gần lắm, đầm ấm lắm mà có đi được đâu! Hai con còn nhỏ, phương tiện đi lại bằng xe đạp, trời không trăng sao, đường thì chưa có điện sáng như bây giờ. Lại hẹn. Và riêng Xuân Diệu với những trăn trở thách thức trái tim : Đêm ngủ ở Tuy Phước. Vâng, đêm ngủ ở Tuy Phước là để mà không ngủ, anh thức với quê hương mình những kỉ niệm của ngày xưa và của hôm nay “rộng đồng tốt ruộng”… :
         “ Bây giờ Tuy Phước rộng đồng tốt ruộng
           Con đê ngăn mặn gió biển ru trời
           Đập Thạnh Hòa kênh mương tỏa xanh tươi
           Tiếng trạm bơm động ba hồ chứa nước
           Một mảnh thịt của hồn ta – ôi Tuy Phước!
          “Một mảnh thịt của hồn ta – ôi Tuy Phước!” còn nồng ấm mà biết bao giờ được gặp anh đây!...
          Bữa nay lạnh…, nén hương trên bàn thờ anh tỏa ra từng đường vòng vèo xoắn xuýt, bay lên cao một chút bềnh bồng ngỡ mái tóc anh chập chờn đâu đó. Nhưng thực tại anh ngồi trang trọng đưa mắt điểm danh từng khuôn mặt đến thăm anh thiếu vắng những ai! Làm sao đầy đủ được?! Có người thì bận công tác, chợ búa, con cái, đường xa,… Bởi cuộc sống luôn bề bộn nối tiếp.

        Trầm hương nghi ngút sưởi ấm căn giữa nhà tưởng niệm Xuân Diệu. Gian phòng phía trên là trưng bày một số hình ảnh, tác phẩm thơ văn anh. Gian phía dưới là phòng khách đầy ắp kỉ niệm về anh yêu thương và trân trọng. Bên ngoài trời buốt giá. Quả thật bữa nay lạnh mà. Bầu trời như sà thấp hơn bởi những đám mây xám xịt theo gió mạnh mẽ vồ vập bao trùm muốn ôm lấy chúng tôi, lúc đầu đã lất phất vài hạt bay bay ngỡ thế nào cũng mưa. Nhưng kì lạ lắm, năm nào cũng vậy, hình như từ trên cao ấy anh đã đưa tay che chắn cho chúng tôi ngồi bên nhau giữa cái sân rộng tâm tình với anh, đọc thơ anh, hát khúc ca về dòng sông, về cánh đồng lúa quê hương Gò Bồi Tuy Phước. Cùng thưởng thức những món ăn đã vào trong thơ anh từ lúc nào: “Bánh tráng Trung Thành, nem chợ Huyện, rượu Trường Thế mê li ”. Có cả món trứng gà nướng chấm muối tiêu, món cá tràu (cá lóc) um bắp chuối, món trộn chua ngọt cổ hủ heo nhai dòn dòn cay cay, cũng như không thể thiếu bánh hỏi thịt heo chấm nước nắm Gò Bồi hương vị thơm ngon giàu chất đạm. Và sau cùng tráng miệng bánh ít lá gai đặc biệt chỉ có ở Bình  Định là tuyệt vời nhất!

        Bữa nay lạnh… nhưng quý cái tình anh với quê hương, nơi anh cất tiếng khóc chào đời, nơi anh chập chững từng bước đi đầu tiên trong đời, nơi nuôi dưỡng hồn thơ anh từ thuở ấu thơ với lòng biết ơn sâu đậm cho anh viết những dòng chữ đầu tiên: Lòng biết ơn ngoại , biết ơn thầy mẹ, biết ơn tình làng nghĩa xóm, đường quê, ruộng vườn, dòng sông, bãi cát, con đò,… tất cả thấm đẫm trong từng câu thơ chan chứa ngọt ngào đến lạ. Mà ngoại đâu chỉ của riêng anh:
                     Bà ngoại ơi, bà ngoại có chết đâu!
                    Bà ngoại tiếp tục ở trên đời, để cho muôn lứa cháu đời đời tiếp nối.
                   “Cháu ngoại thương dại thương dột, cháu nội chưa vội gì thương”
                    Bà ngoại là người thứ nhất của quê hương…

                                   ( Miền Nam quê ngoại, Xuân Diệu)
         Với thầy mẹ thật thiết tha sâu nặng:
                     Đội ơn Thầy, đội ơn Má sinh con
                    Cảm ơn Thầy, vượt Đèo Ngang bất kể!
                    Cảm ơn Má biết yêu người xứ Nghệ
                    Nên máu con chung hòa cả hai miền
                               
(Cha ở đàng ngoài, Mẹ ở đàng trong, Xuân Diệu)
         Còn với má từng mang nặng đẻ đau, một đời lam lũ, bền bĩ chịu đựng, anh yêu thương khao khát vô ngần:
                     Má đẻ ra tuổi nhỏ của con
                    Thầy mất rồi, má hãy còn ở lại
                    Con muốn má sống với con mãi mãi
                    Thiên niên cùng vạn đại, má ơi!

                                         (Thơ tặng má, Xuân Diệu)
         Bữa nay lạnh… “ Bữa nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm” nghe sao cứ tức anh ách cái nghịch lí của tự nhiên quá anh ạ! Hay là cái cớ để anh bày tỏ ở câu thứ hai tiếp theo mà chẳng cần úp mở làm chi: “ Anh nhớ em, em hỡi anh nhớ em!” Vâng, trái tim anh nghĩ thật lòng, có thế em mới yêu anh vô cùng. Có thể anh chỉ nhớ em thôi, có thể anh nhớ một người nào đó, hay hai người, ba, bốn, năm người, hay bảy, tám, chín, mười người nữa thì sao! Thi sĩ mà yêu bao nhiêu cho đủ?!... Anh có như vậy không?!... Được làm người yêu của anh là hạnh phúc, được anh tặng thơ thì hạnh phúc cứ thế bình phương lên. Nhưng chưa bằng lòng cái triết lí lúc nào tặng cho Vũ đình Liên thật Vội vàng là nét riêng của anh : “Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi / Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời…” Một chút tham lam ai mà chẳng có phải không anh?! Nhưng từ khi biết làm thơ Xuân Diệu đã sống mãi với thời gian, với tất cả chúng ta rồi mà!

       Bữa nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm anh ơi!... 

                           18.12.2010
                                                                                                             Nguyễn Thị Phụng














Gốc mận trong khuôn vườn nhà.

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

Nguyễn Thị Phụng EM VẼ TRÁI TIM MÌNH - Thơ 2013

Tập EM VẼ TRÁI TIM MÌNH, thơ Nguyễn Thị Phụng
NXB Văn học 2013

Nguyễn Thị Phụng
Chánh trú quán: Tuy Phước Bình Định
Nguyên là GV trường THCS Phước Lộc.
Đ/C: HT 05 Bưu điện Tuy Phước Bình Định
Gmail: phunglimon@yahoo.com.vn
Đã xuất bản:
 - Tự khúc đêm trăng( thơ, NXB Văn nghệ, 2009)
 - Em vẽ trái tim mình( thơ, NXb Văn học, 2013)

                 -    Trái tim em mùa thu
                       Lại ngập tràn nắng hạ
                       Ngát hương xuân hoa lá
                       Ấp ủ những ngày đông...


                                           


                            
Nguyễn Thị Phụng 
EM VẼ
TRÁI TIM MÌNH     
-  Thơ

  Tựa


Hoa sứ rụng
hương trinh
còn phảng phất
Một chữ tâm
nhân rộng
giữa đời thường…
  

1
THƯƠNG QUÁ BẮT TAY ƠI !
           
                      Em về
                     thơm lại bàn tay
                     Nghe trong hơi ấm
                     đong đầy yêu thương
                     Em về
                     thơm lại vấn vương
                     Tay trong tay bắt
                     lẽ thường người ơi!
                     Em về
                     nhung nhớ xa xôi
                     Tay trong tay ấp
                     khoảng trời dấu yêu
                     Em về
                      bóng ngả ráng chiều
                     Hương xuân ngan ngát
                     dặt dìu tình xuân…
                                                           18.01.2009 

2
NGÁT HƯƠNG

Mùa về
mùi rạ mùi rơm
Lúa vàng tròn mẩy
hương cơm
thơm ngần
Sớm chiều
mưa tảo nắng tần
Bao nhiều hạt gạo
bấy lần mồ hôi
Mùa hương
quang gánh chung đôi
Rộn ràng rơm rạ một đời gió sương…
                                  12.8. 2008
3
SÓNG LAO ĐAO

                    Con bài to- số đỏ
                    Con bài nhỏ- số đen
                    Canh bạc cuộc đời bon chen
                    Thành thói quen cá cược…
                    Thắng- còn
                    Thua- mất
                    Chiếc xe đường trường tăng tốc
                    Dốc đá lùi sau
                    Trước mắt ngọc châu
                    Con bài số đỏ…
                    …Nào ngờ
                    Mồ hôi ngập ngụa, máu me nhớp nhúa
                    Phía sau bức tường vây bủa
                    Tê cóng rẩy run
                    Con bài số đen
                    Thập thò bị động
                    Chiếc xe đoản ngắn mất thắng đổ nhào
                    Sóng xôn xao…
                    Sóng lao đao…
                                                      16.10.2010

4
THÁP CỔ VÀ ANH
                            Tặng anh Hồ Tĩnh Tâm
Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ người xưa
Thấp thoáng trong mơ
Lòng càng trĩu nặng
Tháp cổ bao năm ngập tràn gió nắng
Bờ lau hoa trắng ngẩn ngơ trôi
Nền cũ rêu phong sừng sững giữa trời
Và khung cửa đón vừng đông ấm áp…
Huyền Trân * em trái tim nào nuối tiếc!
Đất quặn lòng the thắt tháp cổ mưa
Viên gạch nung năm tháng đỏ theo mùa
Ai tạc sắc son duyên nợ?!...
Thầm thì bên anh chiều xuân tháp cổ
Rộn ràng biêng biếc mùa xanh
Huyền thoại…em anh!
                                       02.11.2010
_______
 *Công chúa thời Trần

             




5
TA CÒN VƯƠNG VẤN
                     Tưởng nhớ linh hồn các chiến sĩ, TNXP
                                trong hai  cuộc chiến vừa qua.
       Khi Tổ quốc cần
       ta ra trận
       Hòa bình về
       cuộc chiến tự chia tay...
       Người bên người sum vầy
       Ta nằm lại giữa rừng sâu, ven suối,...

       Dáng mẹ gầy theo tuổi
       Mắt em gầy đêm xuân
       Ta chỉ về ngày Tết , giỗ cha, ông,..
       hay lúc cả nhà hương hoa tưởng nhớ!
       Mẹ thương mẹ kể tuổi thơ
       Em khao khát lắm tình bơ vơ tình...

                Phép màu hồn được hồi sinh
                Trái tim huyền ảo hiển linh hương trầm
                Trên ta một lá cờ hồng
                Ngôi sao năm cánh vàng trong nắng vàng
                Tàu xe xuôi ngược gian nan
                Nghĩa trang đồng đội miên man biển rừng
                Bạn còn nơi ấy rưng rưng
                Ngỡ bình yên dưới muôn trùng sóng say
                Hồn ơi vương vấn xưa nay
                Thác thiêng đất Mẹ ơn này sao quên!...
                                                  6.2010


6
 CÓ PHẢI LÀ TÌNH YÊU

      
Bao nhiêu thác đổ vào sông
       Bao nhiêu sông đổ mênh mông biển trời.
       Cội nguồn là nước ngọt ơi!
       Ngàn năm nồng mặn biển ngời trong xanh
                                  15.9.2009

  
7
SAY NGƯỜI MẤY ĐỘ MÙA TRĂNG

                    "Đất say đất cũng lăn quay
                     Trời say mặt cũng đỏ gay ai cười"
                     Ta say, say cảnh say đời
                     Cảnh say là một say mười người yêu

                     Cuối thu bóng ngả ráng chiều
                     Trời lênh lang tím gió hiu hiu về
                     Say gì cháy bỏng câu thơ!...
                     Ngôn từ rạo rực đê mê ráp vần.

                    Tiếc chi một áng phù vân
                    Say cho nghiêng ngả chín tầng mây xanh
                    Say người mấy độ mùa trăng
                    Say người mấy độ mùa trăng hỡi người?!
                                                03.03.2010
8

 ĐÊM NGHIÊNG NỖI NHỚ

Đêm nghiêng nỗi nhớ
riêng chung
Đồng loang nắng cháy
rát từng mắt môi
Đêm nghiêng nỗi nhớ
xa xôi
Trùng dương thăm thẳm
xanh lời mùa xưa
Đêm nghiêng nỗi nhớ
đong đưa
Cuốc khan đêm lẻ
nắng mưa mỏi mòn
Đêm nghiêng nỗi nhớ
héo hon
Giấc chưa tròn giấc…
dấu son chạnh lòng

Đêm nghiêng nỗi nhớ
tận cùng
Bờ ao hoa súng soi chung
trăng vàng
                                9h,14.05.2010

9
YÊU ĐÔI MẮT ẤY

                   Lấy cái tính anh ra
                   Hôn sâu vào đôi mắt
                   Là ngọn nguồn huyết mạch
                   Ấp ủ mầm lá xanh

                   Yêu đôi mắt tinh anh
                   Đã bao lần trăn trở
                   Và đâu là dâu bể
                   Hôn sâu đến tận cùng…
                                   19.11.2009

  
10
ĐỐI MẶT

Mặt đối mặt là gương
Thấy những gì trong đó?
Chỉ đôi mắt bé nhỏ
Thương cái nhìn một phương

Mặt đối mặt là tình
Bến bờ không giới tuyến
Bao la nguồn sông biển
Cuồn cuộn sóng trào dâng

Mặt đối mặt là mình
Xôn xao miền xa vắng
Yêu bến thu phẳng lặng
Thì thầm bóng gió mây

Mặt đối mặt sao đây
  11. MÀU NỀN

                     
Nếu vẽ được tình yêu
                      Sẽ chọn màu nền trắng
                      Nếu vẽ đêm thanh vắng
                      Sẽ chọn màu nền đen

                      Điều gì phải ngạc nhiên
                      Ôi khát khao chân thật!
                      Giữa bao la muôn trùng
                      Chênh chao là đường mật

                      Màu nền đen hợp nhất
                      Lấp lánh ánh sao khuya
                      Đếm được nhiều vô kể
                      Cho cùng ai sẻ chia…

                      Hai màu nền đen trắng
                      Ngỡ như đối chọi nhau
                      Đến bây giờ chưa biết
                      Chọn màu nào để yêu!...
                                              8.2010

12 . TỪ CÂU CHUYỆN KỂ*
                             
Kính tặng tác giả
Nắng hè về em lại viết tặng anh
Một bài thơ tình người kể chuyện
Mùa lũ đi qua, bùn non rất mịn
Ấy là phù sa
Nuôi cây lúa, lúa reo ca
Đất trời còn lương thiện!

Chuyện anh kể chân tình chẳng hề suy diễn
Cảm nhận riêng em thiên biến không lường
Sóng tung tăng đùa giỡn trùng dương
Giữa biển người lô nhô những cái đầu đen, trắng
Ta hiển hiện trần gian nếm ngọt ngào cay đắng
Có hay đâu se sắt tiếng vạc rơi?!...
                  07.8.2009
________________
*Cảm nhận “Chuyện kể trong mùa lũ”*Tổng tập truyện ngắn
 Việt Nam 1945- 2005, quyển 7 (NXB Công an Nhân dân).


          13.  VỊN

                     Khi vịn vào vai anh
                     Bình yên như điểm tựa
                     Lúc vịn theo lời hứa
                     Nhẹ nhàng ngỡ gió mây

                Vô tình vịn dáng cây
                Bất ngờ thu chợt đến
                Bao nhiêu là vàng rụng
                Trơ trọi bóng chênh vênh

                Giữa biển tình bấp bênh
                Cố vịn từng con sóng
                Bọt trắng ngần mong mỏng
                Tan vỡ cũng dạt dào…

  14. NHUỘM 

Ai nhuộm màu đêm đen
Cho bình minh rực đỏ
Ai nhuộm xanh lá cỏ
Biêng biếc giữa trời hồng

Ai nhuộm khoảng trời đông
Chồi non xuân phơi phới
Ai nhuộm tia nắng mới
Lung linh hạt sương mai

Ai nhuộm cả canh dài
Mà sao trời thao thức!
Con tim nồng rạo rực
Ai nhuộm ai giữa đời…
    
              15. GIỮA XÔN XAO

                    
Trong mơ em lạc lối
                     Biết bến đậu nơi nào
                     Con đường xa tít tắp
                     Vội vàng bước thấp cao

                     Rẽ lối vượt sóng trào
                     Bập bềnh trên bể nước
                     Biết điều gì sau trước
                     Lạc lối giữa xôn xao…
                                        28.02.2010



 16 . MẶN NỒNG MUỐI TRẮNG BIỂN XANH

Ôi biển xanh yêu lắm sắc da trời!
Nước mặn trong veo ngàn đời đã tỏ
Biển Việt Nam ta đó
Đảo nổi chìm, thềm lục địa Trường Sa

Hạt muối thơm ngon từ biển sinh ra
Con gió muối nhuộm tóc râu trắng xóa
Mỗi nụ cười giữa nhà giàn- Mắt bể
Phong ba nào cản được sức người đâu!

Hạt muối quê hương mằn mặn thấm lâu
Ngấm vào máu hồng hào da thịt
Quý mạch nước từ biển xanh biêng biếc
Hòa cội nguồn nước mắt của yêu thương
                Muối lên rừng gian nan
                Trong khói lửa những ngày mưa nắng
                Nhớ khi đói nhờ củ khoai, ngô, sắn,…
                Lúc buôn làng khát muối khốn khổ hơn

                Hạt muối phiêu lưu chưa hết dặm đường
                Con cá không ăn muối cá ươn…
                                                bữa cơm nhạt thếch!
                Yêu biển khơi nên cất cao tiếng hát
                Trọn đời ơn biển xa xưa

                 Hạt muối trắng phau nồng mặn đến giờ
                 Đôi tay nâng niu gìn giữ
                 Bởi đa mang phận mình lữ thứ
                 Dễ tan vào lòng đất nếu đổ mưa…
                                             18.9.2011


 17 . TÔI CÒN CHỈ CÓ MÙA THU

Tôi còn chỉ có mùa thu
Lá vàng rơi rụng lời ru tháng ngày
Cuối trời mây trắng gió lay
Cánh bèo mặt nước vơi đầy tím trôi

Đường trần sao một mình tôi!
Bụi hồng chắn lối sương rơi canh dài
Nhạt nhòa chiếc áo hôm mai
Dấu chân bãi vắng biết ai mất còn

Tự tình sông biển đồi non
Có thương phận cỏ lối mòn từ đâu?!
Thẩn thờ ngõ trúc vườn cau
Bao nhiêu sắc cúc nhuốm màu thời gian

Bây giờ thấp thỏm thu sang
Cho tôi gởi chút ngổn ngang cuối chiều…
                              27.09.2009

18 . CÓ VỀ THĂM LẠI CÙNG TÔI
                Có về thăm lại vườn thơ
                Cành xoan tim tím bên bờ tháng ba
                Cuối xuân màu áo hoa cà
                Một thời đã mặc mặn mà còn đây
                Gió đùa sợi nắng lắt lay
                Rơi trong đôi mắt tháng ngày mỏi mong…

       Có về thăm lại vườn hồng
       Nâng niu hương sắc ấm nồng hôm mai
       Hay là xa lắc đường dài
       Bể sông chắn lối gởi lời mây đưa
       Thu đông tầm tã dây dưa
       Làm sao đếm hết hạt mưa cuối trời

               Có về thăm lại vườn đời
               Chông chênh bằng phẳng gương soi nhân tình
               Khóc cười mặc cả linh tinh
               Bán mua thật giả chùng chình bao lâu?
               Vườn đời mưa nắng dãi dầu
               Ví bằng hoán đổi sắc màu rủi may

       Cùng tôi thăm lại xưa nay
       Ấp iu trăm lối tỉnh say có về?!...
                                          23.01.2010


 19 . TÔI ĐI TÌM MỘT TIẾNG YÊU

Tôi đi tìm một tiếng yêu
Tháng năm mòn mỏi tím chiều vấn vương
Thẩn thơ hoa lá bên đường
Cỏ may đan kết tình trường mùa thu
                   31.7.2008



 20 . CHUYỆN NẮNG MƯA
      Mưa tầm tả mưa thỏa thê
Nào đâu trút giận bất ngờ đất ơi!
Trời nắng lắm mưa phải rơi
Thấm sâu gốc rễ ngàn đời sao quên!...
                      03.6.2010




    21. CÁNH DIỀU LỘNG GIÓ 
                                  Thương tặng cháu Nhã Uyên
                   Cánh diều lộng gió đầy vơi
                   Ta về đón cháu đầu đời nội yêu
                   Đêm ngày bồng bế nâng niu
                   Ê hê… há miệng một điều đòi ăn!...

                   Đôi bầu sữa mẹ no căng
                   Câu ca dao nỗi nhọc nhằn xa xưa
                   Trưa hè mát rượi cơn mưa
                   Dòng sông bồi lở đò đưa sớm chiều

                   Ta về đón cháu nội yêu!
                   Tầng cao lộng gió cánh diều trời xanh…
                                                     13.6.2011


 22 .  MỘT SÁNG XUÂN NỒNG

Một sáng xuân nồng trong mắt em
Vườn xuân ngan ngát cứ êm đềm
Tình xưa hương sắc còn đây đó
Đọng giữa môi thơm ngọt dịu mềm

Con gió vô tình có nhớ quên
Về thăm mùa cũ lại phông phênh
Liếp che sau trước trăng tròn khuyết
Nỡ để mưa sa lắm nỗi niềm

Dẫu biết đất trời cũng nợ duyên
Nào đâu ràng buộc cõi trần, tiên
Sóng gào thác đổ cơn dông tố
Một tiếng chuông ngân tịnh cửa thiền

Thôi đã…từng đêm tiếng lá khuyên
Xanh màu nhung nhớ mới tỉnh điên
Tháng năm thao thức nên xào xạc
Một chiếc vàng bay chẳng muộn phiền…
                              03.08.2011



        23 .  LẶNG LẼ THỜI GIAN

                
Tuổi năm mốt lại nhớ thuở mười lăm
                  Đẹp lắm tinh khôi trăng rằm tháng tám
                  Bao xôn xao lúc đất trời giao cảm
                  Một chiếc lá rơi cũng thấy nao lòng

                  Giờ năm mốt đâu còn tuổi mười lăm
                  Lại bâng khuâng mùa vàng trút lá
                  Lặng lẽ thời gian dấu chân ngọn cỏ
                  Đã qua rồi thương nhớ tuổi mười lăm
                                                    10.2007


 24 . TÌNH NHỚ

Thướt tha trong chiếc áo dài
Em về nắng nhuộm khoảng trời mùa thu
Em đi quên khúc hát ru
Tháng ngày còn lại rối bù tằm tơ…
                           15.8.2008





   25 . BỂ

Theo chân Âu Cơ về miền cát trắng
Sóng thương người ngụp lặn bể sâu
Dâng từng đợt xóa tan dấu vết
Muốn tìm về bể cạn nơi đâu ?!...
                  07.6.2009



              26 . EM VẪN LÀ NGƯỜI THÍCH ĐÙA

                  
Em vẫn là người thích đùa
                   Chỉ riêng với ai cơ đấy!
                   Đất trời mênh mông là vậy
                   Mà sao giấu được con tim

                   Thương quá đôi mắt lim dim
                   Mơ về một thời áo trắng
                   Chông chênh hai mùa mưa nắng
                   Đường dài xa ngái ngái xa…

                   Ôi chao nhung nhớ thiết tha!
                   Chuyện mình thích đùa nông nỗi
                   Tóc mai ngược xuôi bối rối
                   The thắt tím cả chiều xuân…
                                      05.10.2008



 27 . HẠT

Hạt mồ hôi rơi xuống
Mầm từ đất nhú lên
Nhẹ nhàng hôn nắng mới
Cây vươn thẳng xanh thêm

Hạt mưa gieo năm tháng
Khi tí tách reo vui
Rả rích luống ngậm ngùi
Giận hờn thì xối xả

Hạt nắng vàng thật lạ
Có gieo đâu chẳng xạ
Suốt cả mùa vào hạ
Ngỡ như cháy rát da

Còn một hạt tình ca
Neo sâu trong nỗi nhớ
Yêu bao mùa lá đổ
Nức nở những chồi non…
                    02.9.2009


 28 . TÌM LẠI DẤU YÊU

                 
Người ta
                  gạn đục khơi trong
                  Còn em
                  lại thích lòng vòng
                  cùng ai
                  Nào đâu quả ngọt trái sai
                  Chỉ là
                  gió thoảng hương nhài
                  thuở xưa
                  Chập chờn
                  thương quá đêm mưa
                  Bao nhiêu hạt nhớ rơi vừa bể dâu?!
                  Tháng năm
                  nhuộm bạc sắc màu
                  Lá vàng theo cuốn mắt sâu
                  mỏi mòn…
                                                 22.10.2008


 29 .ĐÂU THỂ CHẦN CHỪ

Gà vừa giục sao mai càng lấp lánh
Trang sách chưa xong cứ thúc mãi thế này!
Chợt trăng nghiêng tứ thơ thành suối chảy
Có biết đâu đêm lại ngắn mới hay!...
                           16.3.2008





               30 . TRẺ

           Vẫn cứ ngỡ tóc còn xanh lắm
            Bởi đóa hồng hàm tiếu tỏa hương
            Bạc lắm ư, không đâu càng trong trắng!
            Như mặt trời say đắm hướng dương
                                         03.03.2008


 31 . MẠCH SỐNG

Đà Lạt xanh giữa trưa hè nắng ấm
Hoa rực hồng nhuộm màu má thắm xinh
Bên hồ Xuân Hương liễu vẫn rủ mình
Ôi bỗng thấy nỗi niềm xao xuyến lạ!...
 Vượt triền dốc đến Suối Vàng êm ả
Than Thở não nùng sao có được Tình Yêu?
Thiền viện Trúc Lâm ngân mãi tiếng chuông chiều
Nơi cõi Phật tĩnh lòng bao mơ ước
Thành phố lên đèn, trăng sao sánh bước
Nhịp thời gian chầm chậm buông trôi
Tản mạn suy tư những rạo rực bồi hồi
Có phải Cam Li hay Đồi Cù thơ mộng?!
Đà Lạt ơi, giữa rừng thông gió lộng!
Sắc hương đời đã quyện cả trong tim
                        Đà Lạt, 20.6.2007







                     32 . EM VẼ TRÁI TIM MÌNH

                     Tự lúc nào chẳng biết
                     Em vẽ được tim mình
                     Giữa nắng mai tinh khiết
                     Duyên dáng nụ hồng xanh…

                     Em vẽ một vòng tình
                     Thành trái tim xinh xắn
                     Chan hòa và nhã nhặn
                     Điệp khúc ngọt ngào ru…

                     Trái tim em mùa thu
                     Lại ngập tràn nắng hạ
                     Ngát hương xuân hoa lá
                     Ấp ủ những ngày đông

Em vẽ trái tim hồng
Biết cho và đón nhận
Lững lờ mây ngơ ngẩn
Lác đác lá vấn vương

Trái tim thật dễ thương
Cứ nhân đôi chia sẻ
Trái tim em mách khẽ
Chân tình Trái tim yêu!
               10.7.2008










              33 . LÁ CỎ XANH 

                   
Hồn nhiên như cỏ
                    bên đường
                    Bình yên xanh thắm
                    lẽ thường xưa nay
                    Dấu chân
                    đã dẫm lên đây
                    Có còn nhung nhớ đêm ngày
                    đón đưa...
                    Được mùa
                    sưởi nắng tắm mưa
                    Nơi vui chăm tỉa
                    nơi vừa nhổ đi…
                    Mộ phần phủ lá
                    xanh rì
                    Ấm êm lòng đất
                    gian nguy
                    cũng từng
                    Cỏ ơi xa vắng
                    rưng rưng  !
                    Là là mặt đất bâng khuâng sớm chiều...
                                                  23.09.2009


34 . YÊU NHẦM

Mỗi người chỉ có
một người
Để yêu để nhớ suốt đời
với nhau
Có người
lại vướng nỗi đau
Yêu nhầm mới lạ
đêm thâu gió tràn
Thương sao cái nợ
đa đoan
Câu thơ ướt sũng ngổn ngang
ngôn từ
Yêu nhầm
lại khổ thế ư ?!
Mà thôi
cứ thế
tương tư núp buồn!...
                              09.12.2008


               35 . BIỂN YÊU

                    
Biển
                     là nhân chứng
                     tình yêu
                     Ngàn năm dào dạt sớm chiều
                     vấn vương
                     Bâng khuâng một chữ
                     vô thường
                     Lời ru
                     man mát
                     gió sương tháng ngày
                     Lạ gì
                     một chút heo may
                     Chuồn bay thì bão
                     sóng say bốn bề
                     Ô hay
                     biển
                     cũng mộng mơ!
                     Tình yêu muôn thuở câu thơ trăng rằm
                                                  07.12.2008



 36 . ĐƯỢC MÙA MUA BÁN
       
Trời chiều
bán quả sầu riêng
Có người ghé hỏi
than phiền
giá cao
Đắng cay
luống những
nghẹn ngào
Sầu riêng kia
chín
thế nào cũng rơi
Đùa rằng
chờ hứng lấy chơi
Bán mua mặc cả
lẽ đời tự nhiên
Khi vui
sao có sầu riêng
Khi buồn cuối vụ
cả thiên chất đầy...
                                  16.02.2009


           37 . ĐÊM XUÂN THƯƠNG GÃ SI TÌNH

           Đêm xuân
           thương gã si tình
           Trăng vui đùa bảo
           chúng mình như nhau
           Quay về tìm lại
           vườn cau
           Bầu trời vần vũ
           nhuốm màu cô đơn
           Ô hay chị gió
           ghen tuông!
           Gởi
           miền nhung nhớ
           nụ hôn
           trượt dài…
           Gã si luống những miệt mài
           Mơ màng mong muốn mùa mai mặn mà...
                                         23.3.2008


 38 . LỘC BIẾC
              Tặng anh Nguyễn Như Tuấn
“ Tạ ơn lá cỏ”* lá cây
Tạ ơn trời đất heo may cuối mùa
Tạ ơn chút lộc nắng mưa
Tạ ơn con tạo xoay vừa tròn trăng…
                12.12.2008
_______
*Tên tập thơ của Nguyễn Như Tuấn






39 . NGUỒN THƠ DÀO DẠT
                            Tặng nhà thơ Lê Bá Duy
Mỗi ngày đâu chỉ một niềm vui
Mới sớm tinh sương cảm nhận rồi
Thi phú xuất thần trong mỗi lúc
Nguồn thơ dào dạt cứ nhân đôi
                         21.01.1008








 

                40 . NỬA VẦNG TRĂNG
              
                Đêm ngồi ngắm
                nửa vầng trăng
                Nào đâu phải đợi hôm rằm
                người ơi!...
                Sóng buồn nhớ biển
                ra khơi
                Còn
                tôi ở lại chơi vơi
                một mình
                Nửa vầng trăng cứ lặng thinh
                Nửa vầng còn đó chùng chình với ai?!

                Hay là thương quá
                tóc mai
                Một thời xanh biếc
                ngày dài mộng mơ
                Chớp dông cắt nửa
                câu thề
                Vầng trăng đã khuyết
                con đò chông chênh
                                                       09.8.2008
                                  
41. TỪ NHỊP ĐẬP TRÁI TIM
               Tặng những người hiến máu nhân đạo*
Đã lắng nghe nhịp đập
Thoi thóp một con tim
Ôi khát khao sự sống
Mong giấc mộng bình yên

Hãy lắng nghe nhịp đập
Máu hồng chảy từ tim
Sẻ chia niềm hạnh phúc
Trần thế nối yêu thương

Cùng lắng nghe nhịp đập
Của muôn triệu con người
Máu hồng cho ấm mãi
Sự sống vĩnh hằng ơi!
                   30.7.2009
___________________
(*)-Chị Võ Thị Xuân Trinh, SN 1962,công tác tại truyền hình cáp Quy Nhơn đã 18 lần hiến máu nhân đạo.Chị nói:"Mình tự nguyện đâu phải để tôn vinh...việc làm của mình cứu sống được người bệnh".
  -Anh Hồ Văn Thức, dược sĩ công tác tại Bệnh viện Đa khoa khu vực Long Khánh, Đồng Nai đã 38 lần hiến máu nhân đạo, vận động 1.039 người cùng tham gia hiến máu, người đầu tiên có ý tưởng thành lập " Ngân hàng máu sống" (1998) của bệnh viện, cứu hàng nghìn người bệnh trong mười năm qua. Anh là đại biểu tiêu biểu của tỉnh Đồng Nai tham dự Hội nghị tổng kết Cuộc vận động " Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh ".
  -…


42 . TRÊN MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG
            Tặng cháu Chí, tài xế taxi…
Một tấm lòng như những tấm lòng
Ta đón nhận
yêu thương trân trọng
Chuyện thường ngày
ngỡ như giấc mộng
- Cô về đâu, cháu chở dùm thôi!...

Đoạn đường 5km
có xa xôi?!...
Cháu là Chí, chạy taxi cho hãng…
Gặp gỡ bất ngờ,
tập thơ cô gởi tặng…
Chuyện áo cơm, cháu vẫn thích văn chương!...

Năm kilomet 
như thể gần hơn
Hay
dài rộng bao nhiêu
đất nước mình
thật đẹp…
                   04.8.2009









43. NIỀM VUI QUÊ HƯƠNG

Giữa trời đất mênh mông gió lộng
Nắng trải vàng rạng rỡ bình minh
Từ dòng nước hóa thành ánh sáng
Định Bình* ơi, nguồn điện quý vô cùng!

Nào về đây nghe gió hát sông ngân…
Điệp khúc hoan ca con người thời đại
Chiếc áo xanh đâu hề ngần ngại
Mồ hôi tuôn theo bọt nước trắng ngần

Vĩnh Thạnh* quê hương sông núi duyên phần
Đêm thao thức cùng sao trời lấp lánh
Ngày nắng ấm sáng lòng hồ vô tận
Tiếng máy reo hòa nhịp sóng vỗ về…

Định Bình* ơi, nào cách trở sơn khê
Tiếp nối Vĩnh Sơn* đã thành kì vĩ
Ngỡ ngàng làm sao núi sông yêu quý
Máy vọng đều theo dòng chảy thời gian…
                              12.12.2009.
_________
*Thủy điện Định Bình,Vĩnh Sơn ở huyện Vĩnh Thạnh, Bình Định




44 . GIỜ NGHỈ TRƯA
                          Tặng các cô cháu Trường Mầm non
                                           Tuy Phước, Bình Định

               
               Đồng hồ điểm mười một giờ thường lệ
               Cô nhẹ nhàng cho các cháu nghỉ trưa
               Vẫn dịu dàng câu hát mẹ đưa…
               Chúc giấc ngủ ngon, ngoan đừng nói chuyện!...
                 - Thưa cô, cháu không nói chuyện!
                 - Cháu giỏi, ngoan nhắm mắt nào!...
                 - Thưa cô, cháu cũng không nói chuyện!...
                 - Cháu giỏi, nhắm mắt ngoan nào!...
              Và như thế chung một ước ao
              Lần lượt thưa mong được khen: cháu giỏi
              Cô gật đầu mỉm cười khẽ nói:
               - Nhắm mắt nào! Chúc cháu giấc mơ ngoan
              Ôi yêu sao
               trang giấy trắng trinh nguyên!
               Được gặp cô tiên giữa vườn cổ tích…
                                                         16.10.2009



45 . RÉO RẮT CUNG ĐÀN

Thanh âm từ những
cung đàn
Nghe chừng réo rắt
chứa chan ân tình
Thương
vầng nhật nguyệt
lung linh
Chứng nhân
một thuở yên bình
xe duyên…
Đời Kiều
hai chữ thuyền quyên
Mà sao phải lụy Tiền Đường
đắng cay?!...
Tố Như ơi, lệ hao gầy!
Mười lăm năm lại nối ngày tri âm
                                 07.12.2008
.

    46. TẶNG NGƯỜI Ở LẠI

Xin giữ lại tôi
và gởi anh, chị, em, các con cháu,…
Ngôi nhà tôi trọ
Sáng sáng lích rích tiếng chim rộn rã!
Ngọn nồm chiều san sẻ …
ung dung
Kìa, trăng tròn mọng lạ lùng
Xanh sẫm một màu cây cối
Ánh mắt nào lục lọi
Bờ bãi mỉm cười lặng lẽ ưu tư…
Biển trầm luân thao thức
      Một thời cơm áo qua mau…

Người ơi, sự sống vĩnh hằng tiếp nối!
Ngàn vì sao đêm tối
Hương gió thổi
Bốn mùa tươi sắc hiến dâng
Tiếng chuông ngân lan dần
Khe khẽ lời ru dạt dào hoa lá…
Còn tôi từ trong tình yêu mà có
Ánh trăng vàng xin nhường lại người sau…
                           18.7.2008

 


 47 . BẾN BÌNH THAN NĂM XƯA (1)

           Cây đa rợp bóng bến Bình Than
           Phấp phới cờ bay việc nước bàn
           Quốc Toản (2)  cúi đầu xin chủ chiến
           Nhân Tông (3) hợp dạ chọn cam ban
                 Hoài Văn (2) chí khí mưu cơ quyết
                 Thiệu Bảo (3) minh quân kế sách vàng
           Hào kiệt Đông A (4) vang bốn bể
           Ngàn năm lịch sử rạng giang san
                                        31.3.2008
        _______________
        (1) Nơi diễn ra Hội nghị Bình Than thời Trần
        (2) Hoài Văn hầu- Trần Quốc Toản
        (3) Vua Thiệu Bảo - Trần Nhân Tông
        (4) Họ Trần












48. BAO GIỜ CHO EM

Bao giờ
biển hóa nương dâu?
Cho em
dốc cạn
bể sầu mưa tuôn
Bao giờ
cát lấp ngọn nguồn?
Cho em
khơi lại
yêu thương ban đầu
Bao giờ
sỏi đá thành châu?
Cho em
trút sạch
hạt ngâu cuối mùa
Bao giờ
trời tạnh nắng mưa?
Cho em chấm hết
chuyện xưa như là…
                             28.6.2009




   49 . EM SỢ NHẤT

              Em sợ nhất cơn đau vật vã
              Giành lại từ sống chết tấc gang
              Đâu muốn thở than
              Câm lặng lệ tràn khóe mắt.

              Em sợ nhất giữa đêm khuya bấc
              Xé ruột gan tim phổi làm đôi
              Nhịp thời gian chùng lắng rắc rơi
              Thương tháng ngày rong ruổi…

              Em sợ nhất một mình bổi hổi
              Giữa con đường ngã bảy ngã ba
              Con sóng lan xa
              Chân trời vô tận…
                                    16.12.8008



 50 . NHẬN LỖI

Có phải em từng thao thức trong anh
Ngọn lửa thi ca rực cháy
Có phải em khơi nguồn vòng xoáy
Cuối sông Cầu khổ lụy tình thơ
Có phải em bàng bạc trăng mơ
Anh khát cháy khoảng trời thu ấy
Có phải em muôn trùng sóng dậy
Cành xuân ngan ngát rộn ràng
Có phải em vướng nợ đa đoan
Anh chết lặng giữa tình trường sầu mộng
Có phải em sông dài bể rộng
Anh bềnh bồng ngất ngưỡng cuộc phiêu du…
                                    16.12.2008







 


       51 . BÓNG NGẢ NGHIÊNG NGHIÊNG

                 Bóng đã nghiêng nghiêng
                 cảnh xế chiều
                 Con thuyền
                 về lại
                 bến cô liêu…
                 Mây vàng bàng bạc
                 loang tim tím
                 Chim chóc lưng trời
                 vội vã
                 kêu

                 Lá sắp xa cành
                 bao
                 luyến tiếc
                 Bờ tre xào xạc
                 gió hiu hiu
                 Đồng hồ
                 gõ nhịp trong
                 từng tiếng
                 Bóng ngả nghiêng nghiêng
                 một mái chèo…
                                                 14.02.2008



 52. VẪN NGHE

Vẫn nghe trong gió thổi
Thì thầm cùng cỏ cây
Vẫn nghe trong hơi thở
Rạo rực ngực căng đầy…

Vẫn nghe từ xa xôi
Hình như lời muốn ngỏ
Vẫn nghe trên lối nhỏ
Sỏi đá cũng xôn xao…

Vẫn nghe từ hàng cau
Cả mùa trăng soi bóng
Vẫn nghe tình xa vọng
Biêng biếc lá trầu xanh
                16.7.2008

  53. LẶNG LẼ

          Vầng trăng
          nửa thực nửa mơ
          Bến chờ bến đợi, bến bờ nào đây
          Ai xuôi
          nửa thực trong mây
          Nửa mơ nằm trọn
          vòng tay ân tình
          Đường trần
          sóng nước lăn tăn
          Đường trần
          mưa gió trở trăn mơ màng
          Mệt mề mãi miết mênh mang
          Vầng trăng
          lặng lẽ bến vàng
          mộng mơ…
                                             16.8.2007

54 . BIỂN CẢ BIỂN TÌNH

Mênh mông biển cả biển tình
Bập bềnh muôn trùng sóng vỗ
Thử thách bão bùng giông tố
Trái tim hòa nhịp nguyện cầu
Biển cả bất tận từ đâu
Giọt lệ thấm sâu mằn mặn
Biển tình ngọt bùi cay đắng
Bao giờ mới hết vấn vương
Biển cả nối tình yêu thương
Buồn vui cây đời biêng biếc…
                      10.6.2006

 




 55 .  NHỚ XUÂN DIỆU

               Nhớ Xuân Diệu
               nhớ Gò Bồi Tuy Phước
               Nhớ vườn xoài
               tuổi nhỏ thơ ngây
               Nhớ bài thơ “ Đêm ngủ ở Tuy Phước…”*
               ai hay!...
               Lại trăn trở
               nhớ tình người xứ Nghệ
               Nhớ Xuân Diệu
               nhớ bài chòi Trường Thế
               Nơi sinh ra hương ngoại lúa đồng
               Nhớ Xuân Diệu
               càng nặng lòng khắc khoải
               Dòng sông xuân
               trăng bàng bạc mênh mông.
                                             12.2007
_________________
*Tên bài thơ của Xuân Diệu














             56 . CÂY VÀ NGƯỜI
                                       Tặng anh TQL
                       Nhặt từng hạt Trôm Côi*
                       Đếm thời gian nỗi nhớ
                       Anh ơi điều có thể
                       Hữu hạn lại vô cùng…

                       Cây Trôm côi trăm năm
                       Gắn tình người và đất
                       Giữa biển đời tất bật
                       Mưa nắng vẫn thủy chung

                       Em tìm hạt cuối cùng
                       Gieo mầm xanh hoa lá
                       Cây Trôm Côi ra quả
                       Lặng lẽ đếm thời gian
                                         Nha trang, 06.4.2009
               __________
               *Tên khoa học Stereulia, cây sống ở Nha Trang hơn 200 năm
       

57 . GIEO

Hạt yêu
gieo mọc cây si
Gieo nhân
gặt đức
quả
thì ngọt thơm

Gieo
mầm sống
sắc trầm hương
Gieo neo nào
phải khó lường
người ơi!
                             01. 06. 2009      





               58 . NỬA

                   Chia em
                   nửa giấc ngọt ngào
                   Nửa kia
                   còn mất
                   mà
                   nao nao buồn
                   Nửa hờn giận
                   nửa yêu thương
                   Nửa vầng trăng bạc
                   dặm đường ngái xa
                   Mùa thu
                   mấy nửa mưa sa
                   Tóc xanh phân nửa
                   bây giờ còn đâu…
                   Ngậm ngùi nhớ
                   nửa đớn đau
                   Sao không có
                   nửa
                   càu nhàu cho vui?!...
                                   21.8.2009












59 . MEN SAY

Chai vang Bordeaux trắng
Giữa bàn tiệc cuộc đời
Cốc nào là cay đắng
Cốc nào ngọt mật rơi!

Cụng li chúc niềm vui
Chia sầu riêng nỗi nhơ
Cốc tình còn dang dở
Thêm một… thấy đất trời

Dù vang Bordeaux trắng
Cùng Bàu đá quê nhà
Rượu Tây hòa rượu ta
Mềm lòng bao nhiêu độ?

Thêm cốc nữa… lời ra
Trường ca hay đoản khúc
Cốc tình nào ẩn khuất
Lại say mãi, mãi say…
                       30.7.2009













  60 . RƯỢU THƠ MẤY ĐỘ MÀ SAY
                                   
Tặng Nhà thơ TVD
          Lên Tây Sơn…
          nhớ
          nhà thơ làm rượu
          Nhọc nhằn nồng độ đắng cay
          Một chút hương bay
          Chia đều bàn tiệc
          Mặn mà tha thiết
          “Lãng đãng giữa đời”* nên khoái nhâm nhi
           Đời làm thơ làm rượu cứ ngây say
           Đêm sương lạnh nhấm trăng
           Ngày nắng hồng pha chế…

           Câu thơ anh
           bộn bề trần thế
           Xoáy theo chiều
           từng góc độ trái tim…
                                 07.08.2009
       ___________
      *
Tên tập thơ của Trần Viết Dũng.

           



 61 . VA-LEN-TIN

                  Vẫn chờ vẫn đợi một tình yêu
                  Anh mãi bên em sớm tối chiều
                  Làn gió mơn man trên mái tóc
                  E dè môi thắm được nâng niu

                  Nợ duyên vay trả trong âu yếm
                  Trần thế tim yêu rộn rã đều
                  Im ả trăng nghiêng theo nhịp bước
                  Nào hay trời đất cũng liêu xiêu
                                             14. 02. 2005




    62 . ĐIỆP KHÚC THU

           Cứ ngỡ mặt hồ phẳng lặng
           Ô hay bao đợt sóng ngầm!
           Bập bềnh hoa bèo tim tím
           Biết đâu chùm rễ băn khoăn

           Bầu trời soi mặt nước xanh
           Nơi nào bình yên hơn cả?
           Mênh mang theo từng con gió
           Lững lờ mây trắng chơi vơi

          Đã đành ở trọ trên đời
          Lạ gì bầu trời mặt nước
          Trần gian dấu yêu sau trước
          Vội vàng điệp khúc thu qua…
                              29.10.2009


     
 63 . THƯƠNG CÔ
            Tưởng nhớ cô Nguyễn Thị Lan mất chiều 25.11. Nhâm Thìn
Chữ duyên chữ nợ cô yêu
Một thời con gái sớm chiều nắng mưa
Nhớ sao quê nội ngày xưa
Đất lành Phú Mĩ* đong đưa câu hò
Tuổi xuân lận đận con đò…
Câu thơ neo giữa bộn bề tháng năm

Tứ thơ** vừa kịp hôm rằm
Sắc hương bừng sáng trăm năm cuộc tình
Đóa hồng ngan ngát hương trinh
Xanh tươi màu lá bình minh đậm đà
Hòa chung nhịp sống câu ca
Ngày qua tháng lại gần xa đi về…

Thương cô trời đất thẩn thờ
Tiểu hàn côi cút ngẩn ngơ…bồn chồn
Đường về thăm dượng** mưa tuôn
Giờ đây lại chọn lối mòn mà đi!
Thương cô cháu biết nói gì…
Nén hương thăm viếng những khi xuân về…
               Phước Lộc, ngày 07.01.2013/ Nguyễn Thị Phụng.
_________
* Thuộc xã Phước Lộc, Tuy Phước, Bình Định.
** Ý nói đến Nhà thơ Yến Lan.








64. CÓ AI BIẾT VÌ SAO MUỐI TRẮNG

                 Có ai biết vì sao muối trắng
                 Biển ngàn năm sóng vỗ cả đời!
                 Trần gian xuôi ngược buồn vui
                 Cội nguồn trong ngọt bể khơi mặn nồng
                                          08.5.2010




65 .  MẸ ƠI ! ...
                 Thương tặng Kim Chi
Đi chơi
con điện về nhà
Gọi mẹ bằng bác thật thà nhắn tin
Mẹ ờ… Rồi lại ngạc nhiên
Tổ cha mầy nghịch có thèm nhớ tao!...

Khói hương
mẹ…
những nghẹn ngào!...
Muốn đùa như thuở
thuở nào
mẹ ơi!...
                                   16.12.2008

               Họa sĩ đã vẽ trái tim mình bằng thơ                
Chợt nhớ nữ sĩ Xuân Quỳnh với tứ thơ “Em trở về đúng nghĩa trái tim em” khi vừa đọc tập “Em vẽ trái tim mình”. Hai người phụ nữ, hai trái tim cứ cồn dâng niềm yêu đời, yêu người da diết.
Nguyễn Thị Phụng không tỉ mẩn “vẽ trái tim mình” mà chính trái tim cô đã vẽ nên chân dung và tâm hồn cô. Chân dung của một người phụ nữ biết cuộc sống trần tục, biết tình yêu thiêng liêng với tâm hồn luôn rộng mở và thường bất chợt rung cảm cùng rất nhiều những nốt bổng trầm của cuộc sống, để thiết tha hơn với cuộc đời đang bộn bề nhiều nỗi.
Mới hôm qua, hôm kia, cô ấy trở về sau … một cái bắt tay:
Em về
thơm lại bàn tay
Nghe trong hơi ấm
đong đầy yêu thương
Chỉ là một cái bắt tay, với cô đã là một thông điệp tình cảm, thoảng qua thôi nhưng “đong đầyvấn vương”, “nhung nhớ” rồi ấp iu cả một “khoảng trời dấu yêu”. Cho nên, nếu được vẽ, tôi sẽ vẽ trái tim của cô trong hình hài của một sợi tơ. Sợi tơ ấy cứ chực rung lên vô vàn những rung cảm khi bâng khuâng, trong trẻo (Thương quá bắt tay ơi!, Màu nền, Nhuộm, Em vẽ trái tim mình); lúc thao thức, chông chênh (Đêm nghiêng nỗi nhớ, Nửa vầng trăng); hay khắc khoải, ưu tư (Bao giờ cho em, Tôi chỉ có mùa thu, Em sợ nhất) hoặc tha thiết,  mê say (Say người mấy độ mùa trăng, Tặng người ở lại)…
Vì có lúc người đọc như nhìn thấy một thiếu nữ mộng mơ đang vu vơ tìm “Màu nền”  cho một tình yêu đẹp. Thiếu nữ tần ngần giữa hai màu đen trắng, cô cầm lên rồi đặt xuống, đặt xuống rồi lại cầm lên: “Nếu vẽ được tình yêu/ Sẽ chọn nền màu trắng/ Nếu vẽ đêm thanh vắng /Sẽ chọn nền màu đen/…/ Màu nền đen hợp nhất/ Lấp lánh ánh sao khuya/ Đếm được nhiều vô kể/ Cho cùng ai sẽ chia”. Nhưng cuối cùng, kết cục cho sự lựa chọn màu yêu vẫn là một sự phân vân đáng yêu, trong trẻo: “ Hai màu nền đen trắng/ Ngỡ như đối chọi nhau/ Đến bây giờ chưa biết/ Chọn màu nào để yêu”. Rồi trái tim yêu ấy cũng có khi “lạc lối” trong chút bồng bột, nông nổi dù đó chỉ là một giấc mơ: “Trong mơ em lạc lối/ Biết bến đậu nơi nào/ Con đường xa tít tắp / Vội vàng bước thấp cao/ Rẽ lối vượt sóng trào/ Bập bềnh trên bể nước / Biết điều gì sau trước/ Lạc lối giữ xôn xao/ (Giữa xôn xao).
Giấc mơ yêu ấy chưa biết hư hay thực thì cuộc sống, con người vẫn luôn là mạch nguồn cho cảm xúc thăng hoa, cho thơ ca lên tiếng. Đó là tiếng hát ngất ngưởng của một người say – “say cảnh, say đời”:  “Ta say, say cảnh say đời/ Cảnh say là một say mười người yêu/ … / Say gì cháy bỏng câu thơ/ Ngôn từ rạo rực đê mê ráp vần/… / Say cho nghiêng ngả mấy tầng mây xanh”/ (Say người mấy độ mùa trăng)
Nhưng cũng có khi “Trái tim hồng” mà Nguyễn Thị Phụng tự vẽ tặng mình đó lặng thinh tiếng hát vì chợt nhận ra rằng “Tôi còn chỉ có mùa thu”. “Mùa thu” ấy có nỗi suy tư trong đôi mắt chủ quan của một trái tim vì quá thiết tha nên luôn luôn “thấp thỏm” trước bước đi của thời gian. Thời gian mà Nguyễn Thị Phụng đã nhìn thấy chúng “nhuốm màu” trong sắc cúc “Bao nhiêu sắc cúc nhuốm màu thời gian”.
Không chỉ trầm lắng, ưu tư trong một chút “ngổn ngang cuối chiều” về thân phận con người, Nguyễn Thị Phụng đã tỏ bày rất thật nỗi “sợ” của mình: “ Em sợ nhất cơn đau vật vã/
Giành lại từ sống chết tấc gang/… /Em sợ nhất giữa đêm khuya bấc/ Xé ruột gan tim phổi làm đôi/… /Em sợ nhất một mình bổi hổi/ Giữa đường đời ngã bảy ngã ba”/ (Em sợ nhất).
Cô gọi tên rất rõ những nỗi sợ, nhưng chung lại là nỗi niềm lo lắng khi nhận thấy rằng sự sống mong manh. Thế mới biết tình yêu cuộc sống và nỗi sợ xa lìa nó luôn đồng hành với nhau. Và như thế cũng có nghĩa là càng ưu tư bao nhiêu, càng lo sợ bao nhiêu thì “trái tim hồng ” ấy lại càng không thể giấu được khao khát yêu bao giờ cả. Có thể vì thế mà Nguyễn Thị Phụng biết nhẹ nhàng nói lời gửi gắm, “nhường lại người sau” “ánh trăng vàng” của cuộc sống có bình yên, có tất bật áo cơm, trầm luân ngụp lặn cho những người ở lại khi nguồn thơ cô vẫn còn dạt dào cảm xúc: “Xin giữ hộ tôi/ và gửi tặng anh, chị, em, các con cháu, … /Ngôi nhà tôi trọ/ Sáng lích rích tiếng chim rộn rã! / Ngọn nồm chiều san sẻ/ ung dung/ … / Còn tôi từ trong tình yêu mà có/ Ánh trăng vàng xin nhường lại người sau”/ (Tặng người ở lại).
Đi qua muôn triệu cung bậc của tiếng lòng “trái tim mình” sáng lên một vẻ của sự an nhiên tĩnh tại trước những buồn vui cuộc đời. Khi biết “quả sầu riêng” không thể san sẻ cho ai thì thể nào cũng vỡ òa đớn đau nhưng Nguyễn Thị Phụng vẫn: “Đùa rằng/ Chờ hứng lấy chơi/ Bán mua mặc cả/ lẽ đời tự nhiên/ Khi vui/  sao có sầu riêng/ Khi buồn cuối vụ/ cả thiên chất đầy”/ (Được mùa mua bán)
Đọc rải rác một số bài những bản thảo của cô viết tay, đọc lần lượt từng bài trên bản thảo của tập thơ, đọc lúc giải lao, đọc khi rỗi rãi. Tôi lại băn khoăn tự hỏi: Hay đúng thật Nguyễn Thị Phụng đang vẽ trái tim mình bằng thơ. Vì tôi đã hình dung ra cái cách cô ấy hí hoáy ghi lại, viết lại bất kỳ nỗi niềm nào, xúc cảm nào của cái sợi tơ mà tôi nhìn thấy đang mắc giăng trong tim cô ấy. Người đọc đã đọc thấy những câu chuyện thường nhật như cháu thanh niên lái taxi chở hộ cô một đoạn đường (Trên một đoạn đường); nhìn thấy các cháu bé ngây ngô ở lớp mầm non (Giờ nghỉ trưa); hay niềm mến phục những con người hiến máu nhân đạo (Từ nhịp đập trái tim); hoặc lắng nghe câu chuyện về mẹ của một đứa cháu chưa quen với nỗi trống trải khi vừa mới mồ côi (Mẹ ơi!) … Tất cả là những câu chuyện cụ thể của những người cụ thể nhưng Nguyễn Thị Phụng đã làm cho chúng trở nên chung cho tất cả mọi người. Ghi lại những rung động lòng mình bằng một giọng thơ không cầu kỳ, không khuôn sáo, ấy là thơ. Tôi đã nhìn thấy, đã nghe nhiều chia sẻ, thơ cô khiến những người xa lạ với thơ bảo rằng: hay! và tuyệt nhiên không có một lý lẽ cho sự “hay” này. Với tôi đó là một minh chứng cho nét mộc mạc ở cách thể hiện, chân thật trong cảm xúc và gẫn gũi ở nội dung. Có thể người đọc có nhận thấy sự lặp lại trong một mô típ thể hiện như Vịn, Nhuộm, Gieo, Vẫn nghe,…hay cách ngắt dòng lục bát ít đổi thay. Thì âu cũng là nét cọ chưa có nhiều biến hóa trong bức tranh tự họa trái tim đậm sắc hồng của cô.
Vì tất cả những điều đó, khi khép tập thơ lại, tôi xin được gọi cô là họa sĩ đã vẽ nên trái tim mình bằng thơ./.
                                    Hồ Kim Chi – THCS Phước Lộc.

MỤC LỤC:
1 . THƯƠNG QUÁ BẮT TAY ƠI !
2 .   NGÁT HƯƠNG
3 . SÓNG LAO ĐAO
4 .THÁP CỔ VÀ ANH
5 TA CÒN VƯƠNG VẤN
6 CÓ PHẢI LÀ TÌNH YÊU

7. SAY NGƯỜI MẤY ĐỘ MÙA TRĂNG
8. ĐÊM NGHIÊNG NỖI NHỚ
9. YÊU ĐÔI MẮT ẤY
10.  ĐỐI MẶT
11. MÀU NỀN
12 .
TỪ CÂU CHUYỆN KỂ
13.  VỊN
14. NHUỘM
15
. GIỮA XÔN XAO
16 . MẶN NỒNG MUỐI TRẮNG BIỂN XANH
17 . TÔI CÒN CHỈ CÓ MÙA THU
18 . CÓ VỀ THĂM LẠI CÙNG TÔI
19 . TÔI ĐI TÌM MỘT TIẾNG YÊU
20 . CHUYỆN NẮNG MƯA
21. CÁNH DIỀU LỘNG GIÓ ĐẦY VƠI
22 .  MỘT SÁNG XUÂN NỒNG
23 .  LẶNG LẼ THỜI GIAN
24 . TÌNH NHỚ 
25 . BỂ
26 . EM VẪN LÀ NGƯỜI THÍCH ĐÙA
27 . HẠT
28 . TÌM LẠI DẤU YÊU
29 .ĐÂU THỂ CHẦN CHỪ
30 . TRẺ
31 . MẠCH SỐNG
32 . EM VẼ TRÁI TIM MÌNH
  
33 . LÁ CỎ XANH
34 . YÊU NHẦM
35 . BIỂN YÊU
36 . ĐƯỢC MÙA MUA BÁN
37 . ĐÊM XUÂN THƯƠNG GÃ SI TÌNH
 
38 . LỘC BIẾC

39 . NGUỒN THƠ DÀO DẠT
40 . NỬA VẦNG TRĂNG 
41. TỪ NHỊP ĐẬP TRÁI TIM
42 . TRÊN MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG
43. NIỀM VUI QUÊ HƯƠNG
44 . GIỜ NGHỈ TRƯA
45 . RÉO RẮT CUNG ĐÀN

 46 . TẶNG NGƯỜI Ở LẠI
47 . BẾN BÌNH THAN NĂM XƯA

 48. BAO GIỜ CHO EM
49 .
EM SỢ NHẤT
50 . NHẬN LỖI
51 . BÓNG NGẢ NGHIÊNG NGHIÊNG
52. VẪN NGHE
53. LẶNG LẼ
54 . BIỂN CẢ BIỂN TÌNH
55 .  NHỚ XUÂN DIỆU
56 . CÂY VÀ NGƯỜI
57 . GIEO
58 . NỬA
59 . MEN SAY
60 . RƯỢU THƠ MẤY ĐỘ MÀ SAY
61 . VA-LEN-TIN
62 . ĐIỆP KHÚC THU
63 . THƯƠNG CÔ
64 . CÓ AI BIẾT VÌ SAO MUỐI TRẮNG

65 .  MẸ ƠI ! ...