Thứ Ba, 23 tháng 10, 2018

KIẾN, thơ Nguyễn Thị Phụng


KIẾN
                      Kiến tha lâu đầy tổ















(ảnh sưu tầm trên net.)


Vẫn là đàn kiến ngày đêm
Tha bao nhiêu hạt cứng mềm đầy hang
Thể như cơ hội chuyển hàng
Của rơi cũng phải của làng chẳng sao!...
Sợ chi cửa đóng tầng cao
Vượt tường luồng lách ra vào yên tâm
Hội hè yến tiệc tràn mâm
Tha hồ bu kéo vào hầm nhỏ to
Phổng phao quên lúc ốm o
Giật mình nước lớn đâm lo vỡ bờ  ./.
23.10. 2018/ NTP


Thứ Tư, 10 tháng 10, 2018

LÒNG HỒ VẪN BÌNH YÊN, thơ Nguyễn Thị Phụng


















LÒNG HỒ VẪN BÌNH YÊN.
Xoay một vòng quay em lên thăm chị
mộ phần cạnh hồ nước trong veo.
Khói sương phả vào nắng thu 
man mác.
Ánh mắt tìm về
thuở xa xưa
đời chị...
Chỉ còn gió và gió
và mây trời đụn lại
ám ảnh chực mưa
Lòng hồ vẫn bình yên nơi ấy...
BMT,10.10.2018 / NTP


























































































Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

CỔNG LÀNG, thơ Nguyễn Thị Phụng


 CỔNG LÀNG*

















Cổng làng xưa nay vẫn
Một bể tình ung dung
Đón con mùa nắng ấm
Tiễn con chạnh mưa dầm

Gió nhẵn mòn va vập
Lại nổi những rêu xanh
Cổng bao năm gìn giữ
Nét mĩ tục thuần phong

Cổng làng không cánh cửa
Nhưng chỉ đóng âm thầm
Kẻ bao năm xa xứ
Về đong lại tri ân…

Bếp lửa hồng đánh thức
Bình minh trên ruộng đồng
Cửa làng luôn nhắn nhủ
Gìn giữ tình non sông

Này khuôn vườn khép mở
Cổng làng có thản nhiên
Bước chân người mãi miết 
Chở từng ngày bình yên
               08.06.2015/ NTP
 *Trích Bến Xuân (NXB HNX 2016)