Mưa chiều rừng thông Măng-Đen Kon Tum
Em chỉ là con gió giữ mùa thu
Gom góp lại thành bão dông năm tháng
Giữa đất trời mênh mang phiêu lãng
Bao người thương kẻ ghét cũng mặc đời
Em chỉ là con gió thật xa xôi…
21.10.2009/ NTP
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/ Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../ Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/ Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/ Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/ Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/ Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/ Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../ Nguyễn Thị Phụng