Nhớ
hôm sáng thứ bảy, Ngô Văn Cư đưa Nguyễn Trí đến nhà, lúc đó mình vừa
thức dậy. Vội ra sau rửa mặt mà chưa kịp chải đầu, anh Nguyễn cầm cái
lược trắng đưa mình, xúc động mình có bài thơ lục bát muốn sẻ chia trong
ngày lục bát Việt Nam (6.8. âm lịch):
CHẢI ĐỜi
Tỉnh mê
gỡ rối đi
nghen!
Này
đây chiếc lược
trắng đen...đã từng!
NTP
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/ Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../ Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/ Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/ Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/ Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/ Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/ Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../ Nguyễn Thị Phụng
Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014
Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014
Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)