THÁP CỔ VÀ ANH Tặng anh Hồ Dzu
Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ lắm người xưa
Thấp thoáng trong mơ
Lòng càng trĩu nặng
Tháp cổ bao năm ngập tràn gió nắng
Xanh bờ lau hoa trắng ngẩn ngơ trôi
Nền cũ rêu phong sừng sững giữa trời
Cửa rộng mở đón vừng đông ấm áp...
Huyền Trân * em trái tim nào nuối tiếc!
Đất quặn lòng the thắt tháp cổ mưa
Viên gạch nung năm tháng đỏ theo mùa
Ai tạc sắc son duyên nợ?!...
Thầm thì bên anh chiều xuân tháp cổ
Rộn ràng xanh biếc trời xanh
Mưa nắng trong lành
Tháp cổ cùng em hóa thành huyền thoại
02.11.2010 / NTP
___
* Công chúa thời Trần
17 Comments Add your own
"Tháp cổ cùng em hóa thành huyền thoại."
Câu thơ có cánh quá ta!
Bài thơ giàu cảm xúc!
Moon ghé thăm chị đây.Chúc chị đón xuân vui nha!
chiều tháp cổ, một khoảng trời..
Phụng Dzu ngồi nép bên đồi dạ lan
chiều ơi hãy cứ khẽ khàng
cho đôi tim quyện cung đàn, vút cao
chị mặc áo dài trông xinh xinh :-d
Chào Phụng!
Bài thơ day dứt quá! Xui nhớ tới chạnh lòng chiều thu trên tháp cổ. Nắng và gió, và chiều buông vời vợi. Làm sao quên! Làm sao anh có thể quên chiều thu trên tháp cổ!!!
Tấm hình gợi nhớ lắm Phụng ơi!!!...
Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ lắm người xưa
Thấp thoáng trong mơ
Lòng càng trĩu nặng
Tháp cổ bao năm ngập tràn gió nắng
Xanh bờ lau hoa trắng ngẩn ngơ trôi
Nền cũ rêu phong sừng sững giữa trời
Cửa rộng mở đón vừng đông ấm áp...
Huyền Trân * em trái tim nào nuối tiếc!
Đất quặn lòng the thắt tháp cổ mưa
Viên gạch nung năm tháng đỏ theo mùa
Ai tạc sắc son duyên nợ?!...
Thầm thì bên anh chiều xuân tháp cổ
Rộn ràng xanh biếc trời xanh
Mưa nắng trong lành
Tháp cổ cùng em hóa thành huyền thoại
02.11.2010 / NTP
___
* Công chúa thời Trần
Có thể nào quên?! Không thể nào quên!!!
Chiều nắng lụa, hai ta và tháp cổ
Và sông Côn lượn mềm như thách đố
Sập hoàng hôn. Về đâu? Về đâu?...
Có thể nào quên?! Nỗi nhớ dài lâu
Gạch tháp đỏ như là mắt khóc.
Em đừng trách. Cuộc đời anh lăn lóc
Nẻo đường xa… Sao đến được bây giờ?...
Huyền Trân. Huyền Trân. Công chúa làm thơ
Từng dòng chữ cũng đẫm mờ nước mắt.
Tình duyên ấy, ngàn sau còn se sắt
Trường Úc cấu ơi!... Đá núi cũng thành vôi.
Tháp cổ rêu phong. Đời cũng thế thôi!
Con chim hót, điệu buồn, mưa xuống núi
Trần thế lầm than, thời gian tàn lụi
Chỉ ân tình, cay mãi, cọng rau răm.
Tháp cổ còn đây. Cổ tích xa xăm
Vẫn nhớ cung đàn, đêm thu lãng đãng
Giọt rượu nóng, thắp bùng lên lửa sáng
Sông Côn bão bùng. Giông tố cuộc tình ta.
HTT
Chào Phụng!
Lâu nay chẳng thấy em trò chuyện gì với anh, anh tưởng là em lên Lâm Đồng dự đám cưới đứa cháu, bị tình cảm cao nguyên hớp hồn mất rồi, ai dè tự nhiên em viết tặng anh bài thơ quá hay, càng đọc càng nao cả lòng.
Huyền Trân em trái tim nào nuối tiếc!
Đất quặn lòng the thắt tháp cổ mưa
Viên gạch nung năm tháng đỏ theo mùa
Ai tạc sắt son duyên nợ?!...
Thế đấy.
Chỉ một lời thôi mà duyên nợ
Chỉ một lời thôi mà yêu nhau
Chỉ một lời thôi mà nhớ nhau bạc tóc
Chén rượu còn nguyên màu mắt khóc
Thơ tình đau đáu nỗi vì ai
Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ lắm người xưa
...
Những vần thơ hoài niệm và ảnh chụp đẹp lắm chị ạ.
Sao dậy chị?
Em không hiểu gì cả!
Câu chuyện cuối năm: "tháp cổ và anh" sao ray rức vậy?
Mưa nắng trong lành
Tháp cổ cùng em hóa thành huyền thoại
========
câu thơ và sự ví von thật đậm tình.
suadx
Chào chị Nguyễn Thị Phụng !
Cức mỗi lần nhìn Tháp Chàm là Khoa có một cảm giác buồn và thương tiếc. Tháp Chàm đẹp và điêu linh chị ạ. Xúc cảm này cũng giống chị ở những câu thơ đầu tiên:
"Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ lắm người xưa
Thấp thoáng trong mơ
Lòng càng trĩu nặng..."
Bức hình thứ 2 đẹp quá. Nhất là ánh nắng đến từ phía sau lưng chị.
Chúc chị sức khỏe và hạnh phúc.
Moonqt | Re: THÁP CỔ VÀ ANH | 24/01/2011 20:58
"Tháp cổ cùng em hóa thành huyền thoại."
Câu thơ có cánh quá ta!
Bài thơ giàu cảm xúc!
Moon ghé thăm chị đây.Chúc chị đón xuân vui nha!
___________
Chị sẽ cắt cánh chứ nó bay mât nghen!He...người QT! chúc Moon vui nhiều!
chị Phụng thân quý
THÁP CỔ VÀ ANH có chút gì huyển hoặc,ảo ảo mờ mờ,đẹp lắm chị à,có nét gì giống giống mối tình thực dễ thương
Bài thơ vương vương lòng người
Chúc mừng chị !
rêu | Re: THÁP CỔ VÀ ANH | 24/01/2011 21:08
chiều tháp cổ, một khoảng trời..
Phụng Dzu ngồi nép bên đồi dạ lan
chiều ơi hãy cứ khẽ khàng
cho đôi tim quyện cung đàn, vút cao
chị mặc áo dài trông xinh xinh
___________________
Em nhắc đến mùi dạ lan thì tự nhiên phảng phất hương thơm đâu đây, cảm ơn rêu nghen!
catbien | Trước mùa xuân | 25/01/2011 10:33
Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ lắm người xưa
...
Những vần thơ hoài niệm và ảnh chụp đẹp lắm chị ạ.
_________
Đến với tháp cổ là đến với người xưa, là thương là nhớ là trân trọng tình yêu có một không hai, chúng ta cảm ơn Huyền Trân phải không cátbien, chúc em vui!
. chonnguyen | Re: THÁP CỔ VÀ ANH | 25/01/2011 10:46
Sao dậy chị?
Em không hiểu gì cả!
Câu chuyện cuối năm: "tháp cổ và anh" sao ray rức vậy?
________
Quả là em chưa hiểu, này nhé!...Từ tấm ảnh Lê Bá Duy chụp hôm trước đi chơi với anh HTT, làm chị nhớ kỉ niệm chứ sao!Hu...tất niên luôn!
SỬA ĐỒNG-XOÀI | Re: THÁP CỔ VÀ ANH | 25/01/2011 14:09
Mưa nắng trong lành
Tháp cổ cùng em hóa thành huyền thoại
========
câu thơ và sự ví von thật đậm tình.
suadx
___________________
Nhìn cảnh nhớ người thật lạ! Cảm ơn suadx đã sẻ chia cảm xúc chúc vui nghen!
truongvankhoa | Re: THÁP CỔ VÀ ANH | 25/01/2011 16:51
Chào chị Nguyễn Thị Phụng !
Cức mỗi lần nhìn Tháp Chàm là Khoa có một cảm giác buồn và thương tiếc. Tháp Chàm đẹp và điêu linh chị ạ. Xúc cảm này cũng giống chị ở những câu thơ đầu tiên:
"Tháp cổ chiều buông sương mờ tháp cổ
Đôi mắt nhòa nhung nhớ lắm người xưa
Thấp thoáng trong mơ
Lòng càng trĩu nặng..."
Bức hình thứ 2 đẹp quá. Nhất là ánh nắng đến từ phía sau lưng chị.
Chúc chị sức khỏe và hạnh phúc.
_____________________
Khoa ơi, nhà chị gần tháp Bánh Ít, nhìn sang là thấy ngay mà, nhìn mà thương tiếc... nhưng mà em ơi đó cũng là tình yêu lớn của dân tộc! Cảm ơn em đã sẻ chia, chúc em vui nghen!
thaobinhduong | Re: THÁP CỔ VÀ ANH | 25/01/2011 19:44
chị Phụng thân quý
THÁP CỔ VÀ ANH có chút gì huyển hoặc,ảo ảo mờ mờ,đẹp lắm chị à,có nét gì giống giống mối tình thực dễ thương
Bài thơ vương vương lòng người
Chúc mừng chị !
________________
He...em lại đánh nhuyễn cảm xúc đưa chị lên mây, chị chưa đủ cánh bay lên đâu nhé, cảm ơn thảo nhiều, chúc vui nghen!
Anh Tâm ơi, phải nói là Lê Bá Duy chụp tấm hình đẹp quá phải không, ngắm anh em cứ ngỡ Chế Mân ngồi bên Huyền Trân đó chứ, ha...Thế là bài thơ ra đời!Cũng là bất ngờ để anh bộc lộ cảm xúc dữ ha!Có thể nào quên?! Không thể nào quên!!!:
Chiều nắng lụa, hai ta và tháp cổ
Và sông Côn lượn mềm như thách đố
Sập hoàng hôn. Về đâu? Về đâu?...
Có thể nào quên?! Nỗi nhớ dài lâu
Gạch tháp đỏ như là mắt khóc.
Em đừng trách. Cuộc đời anh lăn lóc
Nẻo đường xa… Sao đến được bây giờ?...
Huyền Trân. Huyền Trân. Công chúa làm thơ
Từng dòng chữ cũng đẫm mờ nước mắt.
Tình duyên ấy, ngàn sau còn se sắt
Trường Úc cấu ơi!... Đá núi cũng thành vôi.
Tháp cổ rêu phong. Đời cũng thế thôi!
Con chim hót, điệu buồn, mưa xuống núi
Trần thế lầm than, thời gian tàn lụi
Chỉ ân tình, cay mãi, cọng rau răm.
Tháp cổ còn đây. Cổ tích xa xăm
Vẫn nhớ cung đàn, đêm thu lãng đãng
Giọt rượu nóng, thắp bùng lên lửa sáng
Sông Côn bão bùng. Giông tố cuộc tình ta.
HTT
Em tất niên kỉ niệm chẳng xóa nhòa!Chúc anh vui khỏe!