Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/
Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/
Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/
Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/
Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/
Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/
Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../
Nguyễn Thị Phụng
Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011
TIẾNG CƯỜI RƠI LẠI
TIẾNG CƯỜI RƠI LẠI
Tiếng cười rơi lại đâu đây Em xin nhặt hết đong đầy chiêm bao Mùa đông giá rét thế nào Tiếng cười ấm cả trời cao nữa là… 25.12.2008/ NTP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét