Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/
Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/
Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/
Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/
Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/
Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/
Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../
Nguyễn Thị Phụng
Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011
-Lần đầu Nguyên Hùng về Quy Nhơn- Bình Định trong cảm xúc: Khi đã hẹn có thể nào không đến Bão dông nào cản được sóng vì nhau... (Nguyên Hùng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét