Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

NGƯỜI VỀ HÔN SÓNG QUY NHƠN

NGƯỜI VỀ HÔN SÓNG QUY NHƠN        
        Khi đã hẹn có thể nào không đến
         Bão dông nào cản được sóng vì nhau

      Hai câu thơ đầy cảm xúc chân tình của Nguyên Hùng( tác giả tập thơ Cánh buồm thao thức) lần đầu đến Quy Nhơn Bình Định trong dịp nghỉ Quốc lễ mùng mười tháng ba năm 2011 vừa rồi theo lời mời về họp mặt blogers tại nhà Phương Phương ở khu nghỉ mát Bãi Dại Quy Nhơn. Và nếu như ngày hôm qua không có cuộc gọi từ số điện thoại 0915 246 760 cùng với mail mời của Nhà thơ Trần Viết Dũng làm sao tôi có thể hình dung không khí dạt dào niềm vui ấm áp với kết quả con số đầy tự tin 1234567, con số triệu lượt người vào comment của cuongdequynhon.com, được tổ chức họp mặt tại quán cà phê Gia Nguyễn Quy Nhơn.
http://farm3.anhso.net/upload/20110601/01/o/anhso-015316_DSC00015.jpg

        Đã gần hết tháng năm, những cơn mưa rào như trút nước chưa làm vơi hết cái nắng chói chang vào tận đôi mắt tôi mặc dù có cặp kính râm bên ngoài. Chiều về với thành phố bình yên thơ mộng nghe biển hát lời ngọt ngào yêu thương ấp ủ, thêm vào đó là sức hấp dẫn kì lạ cho con người tha hồ ngụp lặn bể nước mặn nồng, tạo nên cái thú vị say sưa trong tầm nhìn của tôi bên rặng dừa xanh biếc chịu đựng tháng ngày mong mỏi cùng trời đất, dọc theo bờ cát vàng đã từng in dấu chân nhớ nhung của Âu Cơ ngày nào?!... Đâu thể lỗi hẹn với songquynhon, với cuongdequynhon.com, đúng năm giờ chiều tôi đã có mặt tại Gia Nguyễn đối diện với biển yêu ngàn đời của tôi đó! Một không gian thoáng đãng cuốn hút tôi từ lối đi vào đến cách phối trí cảnh sắc hoa lá đan xen bên những bộ bàn ghế lộ thiên hay cả trong phòng xinh xắn trang nhã lịch sự văn minh. Mãi say sưa với khung cảnh quên những đôi mắt đợi chờ đang ngồi quây quần bên chiếc bàn tròn giữa gian lều bát giác cạnh cây hoàng hậu với những chùm hoa vàng hươm, rắc từng cánh mỏng manh lên lối đi vào ngỡ như đang trải tấm thảm hoa vàng trân trọng đón tiếp chúng tôi. Ô, họ kia rồi! Có đứa cháu tôi yêu là tác giả của tập truyện ngắn Những kẻ tự phong ( NXB Thanh niên, 2011) đầu tay vừa mới ra đời, ngồi bên cạnh sư phụ là nhà văn lão thành Mang Viên Long, cùng nhà thơ Huỳnh Kim Bửu, Phạm Văn Phương người của An Nhơn đã có mặt từ ba giờ chiều, cùng một số nhà văn nhà thơ khác nữa,…
 http://farm3.anhso.net/upload/20110601/02/o/anhso-02935_DSC00022.jpg
      Quy Nhơn đâu chỉ người về mà chính là điểm hẹn của thơ văn và tình. Cái tình có trước thơ văn, cái tình đậm đà chan chứa trong cuộc hội ngộ thường kì một năm hai lần của cuongdequynhon.com. Cái tình không chỉ là những con chữ mượt mà gọt giũa thành câu trong những tứ thơ, bài văn, hay comments hòa chung cảm xúc, cũng có lúc tinh nghịch thật dễ thương chôn vùi cái buồn trong cát, cũng có lúc khơi gợi nâng niu nhịp thở chừng như muốn giấu kín một mình… Có đủ nói hết hay trang trải sẻ chia dù câu văn có ngắn lắm là một từ, một dòng, hay cả bài trên trang giấy?!... Mà chính từ cái bắt tay thật chặt để truyền hơi ấm cho nhau, hay từng đôi mắt ngong ngóng đợi chờ như ngoài kia sắc phượng đỏ lắm mỏi mòn sớm chiều cho mùa hè đi qua vậy! Hay là hòa chung tiếng cười giòn tan rạng rỡ xiết bao trong từng câu chuyện chưa một lần nghe được tiếng nói của nhau!...Giờ đây trọn vẹn đong đầy.
        Tất cả cùng đóng góp chung vui, ít nhiều chút công chút của làm nên bữa tiệc họp mặt. Sao tôi lại sợ đa tài mặc dù bị nhà thơ Trần Viết Dũng kéo ra sau cùng với các chị em chuẩn bị lên mâm lên bát, nghe lời anh chưa được một phút, tôi lính xính lình xình lẫn tránh tìm góc nhìn trong tầm ống kính máy ảnh để lưu lại những tấm hình đẹp nhất không thể bỏ xót khi làm clip nữa kia! Cho đến khi những ngọn đèn trên tường hạnh phúc soi rõ từng khuôn mặt thân quen đợi chờ nửa năm qua, giờ ngồi quây quần bên những tách trà tỏa hương, cốc rượu sóng sánh, những đĩa nem chua, bánh ít lá gai, bánh hồng nếp dẽo,…thơm nức lên tận mũi kích thích dịch vị vô cùng, cũng là lúc tràng vỗ tay vang dội sau khi nhà thơ MC Trần Viết Dũng tuyên bố lí do và giới thiệu sự có mặt đông đủ đại gia đình cuongdequynhon.com.

  http://farm3.anhso.net/upload/20110601/01/o/anhso-015444_DSC00119.jpg   
      Nhà văn Mang Viên Long, cựu học sinh Cường Để năm nào xúc động phát biểu nhớ lại người còn người mất, nhớ về tuổi học trò yêu dấu đầy kỉ niệm, và nhất là tin yêu biết mấy trang cuongdequynhon.com ăm ắp lên tới con số 1234567 rồi. Tiếng hát Micay ở Tây Sơn Bình Định “Xin một ngày mai có nhau” của Đức Huy sao mà buồn rười rượi đến vậy! Nào là: còn lại đây một buổi chiều ướt cơn mưa, còn lại đây sương mù đường vắng tiễn đưa… Rồi thầm lặng khát khao: Xin cho anh được một lần mơ thấy em, được một lần gọi tên em, được nhung nhớ…xin một ngày cùng mùa xuân nắng hồng… Ôi cha trời đất ơi, cứ quặn thắt lòng mình rồi nè! MiCay ơi, thổn thức bao nhiêu đã đủ chưa, cứ tuôn trào ra hết vậy, lộ hết nỗi buồn da diết muốn gởi lại cho ai đây?!...Và nếu như không có những đóa cúc vàng xin từ trang thờ thần tài của cà phê Gia Nguyễn mà nhà thơ Trần Viết Dũng tặng cho, chắc MiCay rưng rưng trước cuộc vui này rồi!...
   http://farm3.anhso.net/upload/20110601/01/o/anhso-015603_DSC00133.jpg   
http://farm3.anhso.net/upload/20110601/02/o/anhso-021652_DSC00163.jpg
      Từ Sài Gòn, Mai Thanh cũng có mặt với Một mình của Nhạc sĩ Thanh Tùng, hay nỗi niềm của Mai Thanh hòa vào trong bài hát: Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên, mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên…bao đêm tôi đã một mình nhớ anh… Vắng anh còn lại tôi với tôi, lá khô mừa này lại rơi, vắng anh đời còn ai với ai, ngất ngây men rượu say, đêm đêm liêu xiêu con đường nhỏ, cô đơn cùng với tôi về… đêm nay tôi lại một mình! Không thể nào phải không Mai Thanh?! Có biết đâu quanh chị rất nhiều cũng “Một mình” muốn cộng lại. Có lẽ Mai Thanh khi biết được anh Lê Trung Tín ở Diêu Trì Tuy Phước theo Vũ Thành An trong bài hát: Anh đến thăm em đêm ba mươi tự nguyện: …xin chút lá vàng làm bằng chứng yêu em! …còn cặn kẽ:…tay em lạnh để cho tình mình ấm, môi em mềm cho giấc ngủ anh thơm, sao giao thừa xanh trong đôi mắt mòn, người khuất xa chỉ còn chút hương xưa… Anh đẫm tình theo ngày tháng: Ngàn vì sao mọc hay lệ khóc nhau, đá buồn chết theo sau, ngày vực sâu rớt hoài xuống hư không cuộc tình đau… Đâu phải từ giọng ca cháy lòng của Bằng Kiều truyền lại, đó là trái tim anh lúc này đang chậm nhịp. Xem chừng giữa đường tình cũng có lúc đứng nhịp đó nghe!...
       Chỉ một Trần Hoa Khá Quy Nhơn với dáng người nhỏ nhắn nhưng thao tác thật thanh nhẹn không thể bỏ sót chi tiết nào trong ống kính của mình còn đọc năm câu: “ Mưa qua miền không em/ mưa về phía không anh/ mưa vỡ òa như nước mắt/ rơi trên tiếng đàn xưa/ vọng ly khúc cho người” Tự nhiên trời đang hè mà nghe bài thơ “ Góc phố mùa đông” của bạn làm cho lành lạnh đâu đây! Lại nhịp nhàng cùng nhạc sĩ Gia Thiện trên sân khấu nữa chứ!... Còn tôi lại thích những bài thơ được phổ nhạc, như Nhà văn Nguyễn Mỹ Nữ hết mình thể hiện cùng tiếng đệm gutarist của Đỗ Ngọc Hoánh với Tình khúc thứ nhất thơ Nguyễn Đình Toàn, nhạc Vũ Thành An thật tron vẹn. Còn cây bút sắc sảo mạnh mẽ trong từng chi tiết khi thể hiện nhân vật của mình trong tác phẩm như Nhà văn Lê Hoài Lương đứng giữa cuongdequynhon.com thật tình tuyên bố: …nếu phải cách xa em anh chỉ còn bão tố…những ngày không gặp nhau biển bạc đầu thương nhớ… và tôi đã thấy từ cuối bàn phía bên phải, Tuyết Nhung ngồi bên vợ chồng Mai Thìn phấn khởi không chỉ là tiếng hát hào sảng mà tấm lòng của anh dành cho chị khi giữa cuộc đời nhọc nhằn nắng gắt mưa chan. Nhà báo Quang Khanh trở về với Con đường xưa em đi nhẹ nhàng êm dịu những mùa trăng đầy kỉ niệm theo tiếng nhạc bolero. Đang vào hạ, Thanh Nguyên vội vã từ Vũng Tàu về cho kịp gởi lại chút: “Thư tình cuối mùa thu”, thơ Xuân Quỳnh nhạc Phan Huỳnh Điểu: “Tình ta như hàng cây đã yên mùa bão tố, tình ta như dòng sông đã yên ngày thác lũ… chỉ còn anh và em, chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại…” Phạm Văn Phương không thể bỏ qua với ca khúc Như cánh vạc bay của Trịnh Công Sơn, nhạc sĩ họ Trịnh cũng là người đã từng sống đầy kỉ niệm với nhà văn Mang Viên Long trên đất Quy Nhơn này. Anh Lê Văn Học ở Phú Yên đóng góp vào buổi họp mặt với những bài thơ do anh sáng tác làm ấm tình bè bạn, và còn rất nhiều với tiếng hát của anh Thuận, anh Tín,… cho đêm họp mặt muốn kéo dài ra, vì sợ phải đến lúc chia tay…
        Một người bạn đã chép cho tôi hai câu: “ Đời ta là bóng đời phiêu lãng/ Làm sao cầm gửi để trao em” (Thơ tình mùa thi) dù không phải là thể lục bát vẫn ngọt sớt mà đến giờ tôi lại quên tên tác giả mất rồi! Cái tội gởi nhớ cho ai mất thiệt đó! Khi giữa cuộc đời thực là cần câu cơm áo gạo tiền, là chiếc cầu vồng mưa nắng sớm chiều đọng lại đâu đây, là màn sương buông giữa đêm thu mỏng manh giá rét,… Nhưng tất cả thênh thang theo con gió lướt sóng biển khơi tìm về bên nhau nghe xôn xao giữa đêm hè ngỡ như thời gian lắng đọng…
 
http://farm3.anhso.net/upload/20110601/02/o/anhso-021908_DSC00102.jpg    
     
      MC Trần Viết Dũng sôi nổi khỏe khoắn trong chất giọng “ta trai Bình Định”chắc nịch cũng phải liêu xiêu bóng “Phượng hồng” khi: “Em chở mùa hè của tôi đi đâu?!” trong tiếng hát đầy tuổi học trò của Nhà giáo nhà thơ Trần Hà Nam mới chết chứ! Được dịp nhà thơ Trần Viết Dũng thiết tha: “Xin còn gọi tên nhau” của Trường Sa: “ Tiếng hát ru em còn nuối trên môi, lời nào gian dối cũng xin qua rồi,để lỡ ngày sau khi ta cần nhau, còn môi chút em vui ngày đầu, cho mình mãi gọi thầm tên nhau…” Nơi cuối chân mây kia có nghe nhà thơ gởi tình mình vào trong đó chưa?!... Khi cuộc rượu chưa muốn tàn, li chưa muốn cạn, đêm đâu đày đặc lắm chỉ mình tôi: “Tôi đi tìm một tiếng yêu/ Tháng năm mòn mỏi tím chiều vấn vương/ Thẩn thơ hoa lá bên đường/ Cỏ may đan kết tình trường mùa thu” (Tôi đi tìm một tiếng yêu- Nguyễn Thị Phụng)…
     Đêm mùa hè mát rượi, không một chút đắn đo, tôi chở cả cuộc hội ngộ cuongdequynhon.com trên chiếc xe hai bánh về đến tận nhà mình rồi đó!
                            Chủ nhật, 29.5.2011/Nguyễn Thị Phụng.   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét