Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/
Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/
Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/
Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/
Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/
Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/
Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../
Nguyễn Thị Phụng
Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011
TRANH QUÊ
TRANH QUÊÔ kìa, cò đậu lưng trâu! Ngân nga câu hát, hồi lâu ngỡ ngàng Chung quanh là cảnh đồng vàng Dang đôi cánh trắng tung nền trời xanh 05.2006/ NTP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét