LẶNG LẼ THỜI GIAN
Tuổi năm mốt lại nhớ thuở mười lăm
Đẹp lắm tinh khôi trăng rằm tháng tám
Bao xôn xao lúc đất trời giao cảm
Một chiếc lá rơi cũng thấy nao lòng
Giờ năm mốt đâu còn tuổi mười lăm
Lại bâng khuâng mùa vàng trút lá
Lặng lẽ thời gian dấu chân ngọn cỏ
Đã qua rồi thương nhớ tuổi mười lăm
10.2007/ NTP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét