VƯỜN TRƯA của Nguyễn Thượng Trí
Tưởng nhớ anh Nhậm, anh Bành.
Tặng em Phụng, Phủ.
Phụng và chị Nguyễn Thượng Trí (Nguyễn Thị Trướng)
Nắng vàng ong chảy qua kẽ lá lao xao đùa giỡn
Lũ chim ríu rít tâm sự đâu đây
Thảng nhường lời cho bọn gà nhiều chuyện
Tiếng cãi nhau về quả trứng hồng làm xao động cái tĩnh lặng miền quê
Ngọn nồm quyện hương quê ngoại xoa dịu bao nỗi nhân tình
Phía vườn bâng khuâng rơi giọt hạ thuở đầu trần chân đất
Trốn cùng giấc trưa thơ dại
Và tìm đến cái vườn hoang như tìm đến địa đàng
Thoắt bao hạ ngỡ ngàng
Bốn mươi năm yên phần với cây cỏ, anh giờ chỉ là nắng gió
Vẫn muốn nắm tay chúng em kết hoa như thuở đó
Ngậm ngùi xót xa
Thương những bàn tay vô tình rời rã
Vườn trưa ơi!...
NTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét