TÔI CÒN CHỈ CÓ MÙA THU
Tôi còn chỉ có mùa thu
Lá vàng rơi rụng lời ru tháng ngày
Cuối trời mây trắng gió bay
Cánh bèo mặt nước vơi đầy tím trôi
Đường trần sao một mình ơi!
Bụi hồng chắn lối sương rơi canh dài
Nhạt nhòa chiếc áo hôm mai
Dấu chân bãi vắng biết ai mất còn
Tự tình sông biển đồi non
Có thương phận cỏ lối mòn từ đâu?!
Thẩn thờ ngõ trúc vườn cau
Bao nhiêu sắc cúc nhuốm màu thời gian
Bây giờ thấp thỏm thu sang
Cho tôi gởi chút ngổn ngang cuối chiều…
27.09.2009/ Nguyễn Thị Phụng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét