Cánh cửa mở ánh đèn đêm tỏa sáng
Thấy anh ngồi đôi mắt xa xăm
Anh về nhà tóc đã hoa râm
Da rám nắng dáng người gầy gộc...
Ôi nhớ quá cái ngày lộc cộc
Đưa em về từ miền núi xa xôi
Nụ hôn đầu còn thắm trên môi
Em xin giữ thời son trẻ ấy!...
Nay gặp anh niềm vui đâu thấy
Chuyện trò nhau lòng cứ giá băng
Không bờ đê hay rào giậu cách ngăn
Mà ngỡ ngàng tình yêu đã mất
Ôi thương sao những tâm hồn hành khất...
Chuyện ngày xưa giận dỗi hờn ghen
Mà cuộc đời lắm những rối ren!
Anh dẫm bước giờ chỉ là kỉ niệm.
06.09.2003/NTP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét