Làm sao quên được Kiều ơi
Kim thoa vàng đó ngậm ngùi nào vơi !
Tìm đâu góc bể chân trời
Được nghe tiếng nói tiếng cười mới yên...
Dù rằng tình chị duyên em
Nỗi buồn dai dẵng neo thêm bên lòng
Bấy năm dẫu nghĩa vợ chồng
Nhưng nào đâu có mặn nồng cùng Vân
Yêu Kiều mới thật tình thân
Vầng trăng vằng vặc mấy vần tóc tơ
Bỗng Kiều thấp thoáng trong mơ
Bóng câu qua cửa thẩn thơ bụi trần
Kiều ơi duyên số có phần !
Tiếng đàn Lưu Thủy,Hành Vân thuở nào
Lựa chi những khúc Tiêu Tao
Dột lòng mình cũng nao nao lòng ngườ
Ngẫm đâu duyên số tại "đời"
Tình đầu đến cuối êm xuôi ngọt ngào
Mười lăm năm kiếp lao đao
Gặp Kiều ngỡ giấc chiêm bao lạ lùng
Quý thay từ cuộc tao phùng
Mười lăm năm đã giờ trong sum vầy
Tim ơi hạnh phúc vơi đầy!
Cho ta hờn giận tháng ngày cùng Vân!...
NTP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét