Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/
Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/
Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/
Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/
Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/
Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/
Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../
Nguyễn Thị Phụng
Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010
GIỮ
GIỮ
Cứ sợ không tỉnh táo Gieo lắm nỗi ưu phiền Cứ sợ lúc ngả nghiêng Tim rộn ràng thấp thỏm Cứ sợ luôn tính toán Bao dấu cộng phép trừ Cứ sợ chẳng vô tư Lại hẹp hòi ích kỉ Xin một điều giản dị Từ câu hát ca dao... NTP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét