Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/ Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../ Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/ Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/ Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/ Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/ Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/ Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../ Nguyễn Thị Phụng
Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010
GỞI LẠI QUÊ NHÀ
GỞI LẠI QUÊ NHÀ
Kính tặng bà Đào Thị Đỏ (Việt Kiều về thăm quê)
Anh cả Cảm và út Phụng ở cổng Lí Môn, Phước Lộc
Trở lại vườn xưa cổng Lí Môn
Lần hồi cảm xúc cứ trào tuôn
Ngày nao ríu rít tung tăng nhảy
Giờ đã lòm khòm khập khiễng luôn
Nắng sớm mưa chiều trên đất khách
Mồi da sương tóc chốn quê hương
Bấy lâu ấp ủ cùng chung góp
Hậu thế hiền tài rạng bốn phương
19.5.2007 / NTP
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét