TỪ MỘT TÌNH YÊU THƯƠNG
Tặng các thầy thuốc ở BVĐK tỉnh Bình Định
Và những người thân của tôi.
" Đói ăn rau, đau uống thuốc"
Trời lúc mưa, nắng, gió,... thật tự nhiên
Náo nức rộn ràng, hay trầm mặc linh thiêng
Ai nào dám cân, đo, đong, đếm,...
Chính vì thế ốm đau nằm viện
Giúp cho ta sức sống dạt dào dâng
Trong khổ đau may mắn muôn phần
Niềm hạnh phúc vô biên, vô cùng tận
Nằm dưới dàn đèn hai chân tê cứng
Tai lắng nghe tít tít nhịp tim reo
Ôi vui thay nhịp sống mãi dâng trào
Thời gian trôi bao điều thi vị...
Được gây tê, tâm tư luôn suy nghĩ
Khoảnh khắc này ý nghĩa biết bao
Trên bàn mổ... cứ nao nao
Nghe ngọt lưỡi dao xuyên qua vùng bụng
Đúng chuyên môn không hề lúng túng
Yêu bệnh nhân luôn giữ vững tay mình
Phẫu thuật viên khéo léo thật nhanh
Cắt bỏ khối u... đã từng làm ta đau nhói
Kim vòng cung cùng sợi chỉ tiêu kết nối
Nhẹ nhàng đưa lên xuống đều tay
Năm lăm phút trôi qua ca phẫu thuật này
Xin nói lời cảm ơn chân tình nhất
Sang hồi sức cơn đau co giật
Rệu rã người mồ hôi cứ vã ra
Đã lim dim vẫn cố mở to
Được thấy chi, thấy em, thấy con, thấy cháu,...
Và từ đây mỗi trái tim yêu dấu
Truyền cho nhau ánh mắt, nụ cười vui...
06.2004 / NTP
4 Comments Add your own
Em...mổ hay ai thế?
Nghe cả dao...rạch khẽ
Tai qua nạn khỏi rồi
Không gì bằng sức khỏe!
Chúc mừng bài thơ mới của chị!
Bài thơ ra đời hơn 6 năm rồi, đó là những ngày nằm viện và phẫu thuật.Nhớ lại mà sợ lắm anh Hưởng ơi!Cảm ơn anh đến đọc thơ và chia sẻ cảm xúc, chúc cả nhà anh vui khỏe!Thân
Đóa hồng đẹp quá Hoài Khánh ơi!Cảm ơn em nhièu lắm! chúc em vui nghen!Thân