Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

NGUYỄN THỊ PHỤNG VÀ CA KHÚC BÌNH ĐỊNH QUÊ TÔI

nguyenthiphung 14 October, 2010 14:51 Tác phẩm của BẠN BÈ Đường dẫn cố định Trackbacks (0) góp ý (6) Bản inBản in
Tặng Phụng

NGUYỄN THỊ PHỤNG và ca khúc BÌNH ĐỊNH QUÊ TÔI, THU HIỀN hát





thương chi cho khổ tận bây chừ

Thương chi cho khổ tới vĩnh hằng



Mùa đã tàn thu giọt sầu đêm em khóc
đầm đẫm bờ đê cỏ rối lối chân xưa
bước thời gian níu lại mấy cho vừa
tiếng đỗ quyên bào ruột gan như lửa
xa nhau rồi đồng vọng chiều chi nữa
sông Côn sông Côn khắc khoải một dòng trôi

Tựa vào nhau trăng sáng đến bồi hồi
ta tắm gió Vạn Gò Bồi em còn nhớ
cầu Trường Úc ca dao thành duyên nợ
con chim đồng tha cọng cỏ về đây
nắng úa chiều từng vạt tím vai gầy
hai nửa vầng trăng bao giờ gặp lại
đời lận đận cơ hàn thương nhau mãi
hương bưởi hương chanh thơm tận đáy lòng
nỗi riêng mình dòng nước đục mà trong
không nói được thì khóc mòn đêm thẳm
nẻo trần gian dặm đường còn xa lắm
buồn tàn thu chín rụng nỗi đau này

Lý mười thương câu lý hát trao tay
lau lách trắng nỗi muộn màng hiu hắt
đêm nhóm lửa nồng nàn đầy trong mắt
nghe rưng rưng Tuy Phước một mùa trăng

Nhớ thương chi cho khổ tới vĩnh hằng
thao thức nhớ thao thức thương vời vợi
ngủ đi em đêm dài không bến đợi
xa nhau rồi ta gởi gió cho nhau
ngàn trùng đau thắt ruột những cơn đau
còn nhung nhớ thì hẹn mùa cốm mới
theo bước chân thu tìm về bến đợi
Hầm Hô đá dựng vẫn chờ ta


Dzu-   htt

6 Comments Add your own

1. chanhrhum | Re: NGUYỄN THỊ PHỤNG VÀ CA KHÚC BÌNH ĐỊNH QUÊ TÔI | 14/10/2010 20:35

Chị ơi!
Ca khúc này của chị? Ngưỡng mộ à nha!
Trong clip thấy hình ảnh chị dễ thương ghê vậy đó./.
2. nguyenthiphung | Ca khúc Bình Định quê tôi | 14/10/2010 21:05

Ca khúc Bình Định quê tôi Thu Hiền hát là của ai chị không nhớ,chị Phụng chỉ có nghe nhạc mà thôi, hát cũng dở nữa là...Cảm ơn chanhrhum với lời khen he he..., chúc em vui nhiều.Thân
3. Trọng Bảo | Re: NGUYỄN THỊ PHỤNG VÀ CA KHÚC BÌNH ĐỊNH QUÊ TÔI | 14/10/2010 21:51

Một ca khúc hay!
4. hotinhtam | gởi nguyenthiphung | 15/10/2010 12:10
hotinhtam
NÓI VỚI CỔNG LÝ MÔN
Nếu có thể tôi lại về Bình Định
Đến Tam Quan tắm mát gió rừng dừa
Thả hồn mình rười rượi giấc canh trưa
Quên tất cả để biết mình tồn tại
Để được sống với hồn tôi mãi mãi
Chớp nghiêng trời Ghềnh Ráng cánh cò bay
Xứ sở thân thương huyền thoại đến hôm nay
Thành Đồ Bàn thành Tà Cơn còn đấy
Và em nữa tóc xanh như mây vậy
Xõa vào tôi đườm đượm nắng Quy Hòa
Tôi cột mình vào tím biếc loài hoa
Duyên mắc cỡ trên dặm đường phiêu bạt
Sông Côn chảy suốt đêm ngày giọng hát
Của đại ngàn ôm ấp đất An Nhơn
Tôi ôm em trong dìu dặt cung đờn
Nghe thu chín gọi nhau về biển nhớ
Từ biết khổ nặng từng đêm duyên nợ
Tiếng đa đa gọi trắng cả thung xa
Bài thơ buồn gởi bến nước cây đa
Câu lý cũ chạnh lòng muôn năm trước
Chiều đồng vọng làm sao mà nói được
Cổng Lý Môn ơi Phước Lộc gọi ta rồi
Dzu
5. nguyenthiphung | @ anhtrongbao | 15/10/2010 19:02

Lời ít ý nhiều phải không anh Trọng Bảo, chúc vui khỏe nhé, thân.
6. nguyenthiphung | @anh Hồ Dzu | 15/10/2010 19:12

He he...anh Hồ Dzu làm thơ trữ tình tự do đọc nghe ngọt lịm, em người cổng Lí Môn đây không xao xuyến sao được! Hẹn gặp lại để "thả hồn mình rười rượi giấc canh trưa" anh nhé! Chúc anh vui khỏe, tình thân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét