Thứ Ba, 17 tháng 7, 2018

LÒNG QUÊ, thơ Nguyễn Thị Phụng.


LÒNG QUÊ
           Tưởng nhớ anh cả Nguyễn Trọng Cảm*





















Tháng sáu, khóm dã quỳ đẫm nước
Chẳng ngại ban mai, anh khép chặt cái nhìn
Gởi lại mùa mưa Bảo Lộc thản nhiên.
Thèm tắm chút nắng Lí môn, nghe bài chòi, hát bộ,
Chắp cánh cò đưa hương xoài, hương lúa,
bánh ít lá gai giỗ  cha mẹ, ông bà,…
Gấp lại rồi
Chuyện đồng áng ngày xưa bắp, sắn,… thay cơm!
Nhớ thuở nào anh đã quyện yêu thương
Đất Bảo Lộc cây chè, cà phê, ao cá,…
Cùng vợ, cùng con cắt cỏ, vun trồng
Giờ bỏ mặc hồn nhiên các cháu quý ông
Bởi giữa vườn sầu riêng đã chọn ngày rụng quả.
Anh về nơi an nghỉ
Từng cánh cúc theo chân có bình yên, lặng lẽ
Kịp hóa vàng tầm tã những hạt rơi














Tháng sáu, khát quê nhà hạn hán
Tiễn anh đi vương gió rét ngút ngàn
Người vương người luống đẫm mưa chen
Trời Bảo Lộc sao nhiều mưa đến lạ!...
 _________
*Mất 13.07.2018 (01/06 ÂL)                15.07.2018/Nguyễn Thị Phụng

2 nhận xét:

  1. Chỉ cô mới có thể viết và khái quát cả cuộc đời ba cháu như thế, chúng cháu có làm thế nào cũng đành bất lực!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn các cháu. Thực ra ba cháu uyên bác lắm đấy, lại giàu tình cảm anh em như thể tay chân mà.

    Trả lờiXóa