Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017

MƯA CỨ ĐỔ BUỒN VƯƠNG, thơ Nguyễn Thị Phụng

MƯA CỨ ĐỔ BUỒN VƯƠNG  
                                     
Biết nước mềm ngại chi mưa cứ trút
Mắt bão nhòe càng quét chẳng tiếc thương
Tốc mái nhà xiêu cây ngã chổng chênh
Phận cam, bưởi, chuối, hoa, lá cành xơ xác,...
Cây trên rừng đổ về chắn đập nước
  
Chưa hết đâu những bàn chân khẩn cấp
Cứu hộ đê
Thông cửa đập Thạnh Hòa 
Dạt bèo cây chắn
Chẳng kịp, thôi rồi
vực xoáy lại cuốn trôi!                    
Đêm từng đêm...
Em nằm nơi đâu ngồn ngộn giữa hạt rơi
Lênh láng mênh mông trắng đồng xám xịt
Mực nước chiều nay(04.11.2017) tại Thanh Hòa
và bên kia bờ đang cúng người đã mất chưa tìm được xác


Gió chẳng lặng
Cây chẳng ngừng
Đập Thạnh Hòa day dứt
Biết nước mềm mưa cứ đổ buồn vương… 
04/11/2017 - Nguyễn Thị Phụng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét