Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

NÓI VỚI THỦY TINH, thơ Nguyễn Thị Phụng

NÓI VỚI THỦY TINH, thơ Nguyễn Thị Phụng
Một chiếc tàu chở hàng trú vào biển QNh.


Chàng có thể dùng quyền uy hô mưa gọi gió
Bù những ngày nắng đổ nứt chân chim
Thế vì ai chàng hiện nguyên hình tâm bão
Có phải Mỵ nương
- hoa hậu đại dương bỏ rơi chàng theo Sơn Tinh lập nghiệp
cây cà phê, cây cao su,… đóa dã quỳ tha thiết
nơi miền cao thú hiếm lại càng say…
Chàng lụy nàng phát bệnh hoạn ngây ngây
Cố rượt theo mấy tiếng đồng hồ 
lướt ngang mà thuyền tan, nhà nát
Phật, Chúa cũng bó tay
Mặc con dân hốt hoảng
Đưa tiễn người thân về đất xa trời…


Bão lên ngôi
Phút chốc bão ngậm ngùi:
“Ta phải giũ sắc, giũ tình, 
giũ danh vọng, đồng tiền đi liền khúc ruột
giũ tất cả bởi tuổi già sức kiệt
đời vô thường- ta gieo gió gặt dông
trả lại bình yên con dấu chứng nhân
tự mình ta phán xử”./.
06-11-2017/NTP

1 nhận xét:

  1. Một ngày hôm qua cùng hai xúc cảm, mượn từ ý thơ Trần Quang Khanh
    HOA HẬU ĐÊM BÃO DÔNG.

    Hãy bắt đầu bằng những điều mới mẻ đi* nghen
    Chuyện xé lụa ngày xưa**
    Chuyện cuộc thi chân dài ngày nay
    Cân bằng đáp số.

    Cái thiện từ tấm lòng rộng mở
    Giá cả bao nhiêu chẳng thể tính bằng vàng
    Cái vàng lương tâm thánh thiện giàu sang
    Đẹp hơn cả vòng đo ngực nở, eo thon, mong giòn,
    sau lớp vải thưa bóng nẩy.

    Mẹ ơi, đem nay, con đã rút tên mình
    khỏi cuộc thi Hoàn Vũ
    Bởi ngoài kia bão tố thét gầm
    Con trở về cùng bè bạn ngư dân
    Nhặt mảnh thuyền rơi, che tấm tôl chắn gió,…
    Con bắt đầu từ những ngày gian khó
    Hoa hậu đời mình đâu cứ phải đăng quang./.
    06.11.2017/ NTP
    ___________
    *Thơ Trần Quang Khanh
    **Tích trong Đông Châu liệt quốc.

    Trả lờiXóa