Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

CỔNG LÀNG, thơ Nguyễn Thị Phụng


 CỔNG LÀNG*

















Cổng làng xưa nay vẫn
Một bể tình ung dung
Đón con mùa nắng ấm
Tiễn con chạnh mưa dầm

Gió nhẵn mòn va vập
Lại nổi những rêu xanh
Cổng bao năm gìn giữ
Nét mĩ tục thuần phong

Cổng làng không cánh cửa
Nhưng chỉ đóng âm thầm
Kẻ bao năm xa xứ
Về đong lại tri ân…

Bếp lửa hồng đánh thức
Bình minh trên ruộng đồng
Cửa làng luôn nhắn nhủ
Gìn giữ tình non sông

Này khuôn vườn khép mở
Cổng làng có thản nhiên
Bước chân người mãi miết 
Chở từng ngày bình yên
               08.06.2015/ NTP
 *Trích Bến Xuân (NXB HNX 2016)


1 nhận xét:

  1. Quý tặng con cháu, anh chị, họ hàng, bằng hữu đã từng ghé về thăm làng quê mình.
    Cổng làng đã được trăm năm
    Đón người xa xứ vào thăm hôm rằm
    Mùa xuân ngự đỉnh trùng phùng
    Xôn xao tiếng trống hội mừng Đào Công.
    02/10/2018- NTP

    Trả lờiXóa