Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2021

CHUYỆN BÉ TRANG của Nguyễn Thị Phụng

 

CHUYỆN BÉ TRANG


        Sáng nay,bà đưa Trang đến trường nhận thưởng. Trang mới nhận ra cây phượng trước cổng đã điểm từng chùm hoa đỏ giữa trời xanh. Thế là năm học đầu tiên ở bậc tiểu học kết thúc. Trang phải xa cô Thuận, xa bạn, xa lớp, và xa sân trường khi chơi trò bịt mắt vấp ngã mấy lần lại đứng lên chơi tiếp. Rồi tự nhủ nghỉ hè xong là đi học lại! Cảm giác chia tay có giống như hồi học mẫu giáo không? Trang chẳng nhớ nữa. Bây giờ mẹ ở bệnh viện sinh em bé chưa? Đêm hôm ba về mang cơm cho mẹ bảo sáng mai mới sinh. Trang muốn hỏi bà, nhưng bà đâu có điện thoại di động. Sao ba mẹ không mua cho bà một chiếc. Trang nói mai mốt  đi làm sẽ biếu cho bà một cái điện thoại di động Nokia mới được! Bà cười sẽ chờ nhớ là cháu đừng quên. Mà ở nhà có điện thoại bàn nghe nhiều cũng mệt cháu ơi! Vậy ở đây làm sao bà biết mẹ cháu sinh chưa. Bà đồng ý thua cháu 1- 0 rồi.

       Trang vào sân trường xếp hàng với các bạn và chờ nhận thưởng. Khi cô phó Hiệu trưởng gọi: Nguyễn Thị Thanh Trang học sinh lớp 1E, em nhanh nhẹn đứng lên đến trước lễ đài cúi đầu chào. Thầy Hiệu trưởng trao tận tay gói quà được gói kín bằng giấy hoa màu vàng, cùng tờ giấy khen có đóng khuôn dấu tròn đỏ thật vinh dự. Thầy còn bắt tay, xoa đầu, chúc mừng học sinh ngoan nữa. Trang cố nhớ trình tự sự việc để về kể lại cho cả nhà cùng nghe.

         Vào nhà, Trang đặt phần thưởng, tờ giấy khen học sinh giỏi lên bàn học của mình chờ ba mẹ về là khoe ngay. Chưa kịp thay đồ, điện thoại reo, Trang gọi bà bắt máy, vẫn nghe rõ tiếng ba phấn khởi lắm:

         -Dạ. Con đây! Bé Trang có em trai rồi mẹ ơi!

        Không hỏi lại, giọng đầm ấm quan tâm:

         -Thế mẹ bé Trang sinh xong có khỏe không?

        Ba bảo dạ khỏe, vợ chồng con mừng lắm. Mà sao ba quên chưa hỏi Trang. Nhưng không buồn, Trang xuống bếp lặt rau, rửa sạch cho bà luộc. Ăn cơm xong, Trang giành xách cà mèn cơm theo bà vào bệnh viện.

       Từ xa Trang thấy ba mẹ loay hoay bên em bé. Lại gần biết nó ị, sao phân đen thế. Bà mừng bảo thằng cháu của bà ị cức su rồi. Còn khen tốt nữa. Trang chào ba mẹ, mắt chăm chú nhìn em bé nhỏ hơn một nửa búp bê có đôi mắt khi nằm xuống nhắm lại được mà hôm sinh nhật mẹ mua cho Trang bế. Trang hỏi em bé ăn bánh gì mà ị phân đen. Ba đùa hàng độc. Bà giải thích phân của em bé có sẵn từ khi còn là thai nhi trong bụng mẹ. Trang hỏi bà lúc nhỏ cháu có ị như vậy không? Có chứ người và vật đều giống nhau cả cháu ạ!

       Ở nhà Trang nhớ mẹ. Ba đi làm về là vào bệnh viện ngay. Sáng nay đón mẹ và em về. Trang dậy sớm hơn, tập thể dục xong, quét nhà. Còn bà giặt giũ chiếu, mùng, mền,… từ hôm qua. Nhà rộn ràng hơn mỗi khi em bé oe…oe… Mẹ lại nói đói rồi, tè rồi, hay ị gì nữa đây!... Vừa chăm em, mẹ nhắc nhở Trang giúp bà lau bàn, dọn chén ăn cơm,… còn bảo Trang đã thuộc lòng bài thơ nào trong sách tiếng Việt lớp hai đọc cho em bé nghe với. Trang hào hứng đọc thật diễn cảm Làm anh thật khó / phải đâu chuyện đùa…”. Nhớ lời ba dặn, buổi sáng Trang còn tự tập chép, làm toán,… chỗ nào không hiểu thì hỏi mẹ, hỏi ba. Chủ nhật ba chở Trang đi chơi ở công viên thiếu nhi. Có lúc lại được theo bà về quê thả diều tắm biển trong những ngày hè. Nhưng bây giờ chỉ ở nhà, cũng không ra đường vì dịch Covid

         Năm học mới bắt đầu. Lại học online. Không như những năm trước ba chở đến trường. Những úc này ôi chao lại nhớ trường, nhớ lớp nhớ bạn bè. Trang mong ước thành phố mình vượt qua được đại dịch thế kỉ này. Cũng khó lắm. Chắc hẳn là phải sống chung với dịch rồi, nhưng lúc nào cũng giữ khoảng cách, cũng phải mang khẩu trang cơ.      

                                                20.10.2021 / NTP

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét