Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ

MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ...
           Chiều chầm chậm buông màu tím nhàn nhạt vô tư bao trùm đôi mắt em, lưng trời rải rác vài cánh vạc bắt đầu ăn sương còn chao chát vỡ tung huyền thoại đang đợi chờ em chìm vào đam mê u uất. Tiếng vác vạc đâu đây trộn lẫn tiếng chuông chùa rơi vào thinh không rồi tan dần trong màng đêm thưa thớt chừng tĩnh lặng. Nhưng đâu dễ gì có được sự bình yên đêm đen. Âm thanh tiếp nối âm thanh của muôn loài côn trùng được mùa thi thố tài năng khi mưa thu nặng hạt dần. Có lẽ giữa người và côn trùng là sự đối lập nhau trong sinh hoạt. Mặc. Trên con đường quê cùng chiếc bóng đen hơn, em chẳng biết có lời nào, bởi bóng chỉ âm thầm đeo đuổi em từ lúc em ra khỏi nhà, đến khi vòm mây bềnh bồng trăng trắng che khuất ánh trăng, bóng khẽ khàng nép chặt vào em, ôm lấy em. Những lúc ấy em thấy mình hạnh phúc! Dù bước chân mỏi mệt, dù quanh mắt quầng thâm, em khao khát được nhìn vào đêm, được nghe đêm hát lời thì thầm vụng về miên man rực lửa, nhịp rộn ràng ngây ngất vườn cổ tích em anh...



       
Em bỗng sợ chiều rồi sợ đêm. Sợ con đường xưa có lá thu rơi vào bóng tối. Ánh điện chỉ chiếu sáng cho người và xe cộ qua lại trên trục lộ giao thông an toàn. Em cũng được an toàn đâu cần ai bảo hộ. Em tự biết phải bảo hộ cho mình. Thế mà mưa nói chi với hàng cây, nói chi với con đường đã xóa hết dấu vết từ ngày hôm qua. Cảm ơn mưa. Em nhanh bước vào nhà cởi bỏ lớp áo một lần đã mặc cùng anh, mùi hương sen tháng hạ còn phảng phất trong em khi anh ngọt ngào thủ thỉ: Em tinh khiết lắm. Em cũng sợ vào nhà, sợ nghe con gái lớn sao không lấy chồng. Có lẽ người lớn đã từng... đã sợ như em bây giờ hay sao?!... Lấy chồng. Lấy chồng thông thường là gì ? Còn đàn ông có lấy vợ thông thường không?! Chẳng lẽ con người sinh ra lớn lên lấy chồng, lấy vợ rồi sinh con đẻ cháu duy trì giống nòi để muôn đời bền vững những con số biết nói: Dân tộc ta tính từ năm 2008 có 80 triệu người. Em cũng muốn nghe lời người lớn, vì từ người lớn mới có em. Em cũng muốn được một đứa con trong số đã kê khai nhân khẩu đó. Nhưng cái khó biết sản phẩm nào lấy chồng thông thường sinh ra, sản phẩm nào lấy chồng tự nguyện sinh ra, cả lấy chồng đặc biệt sinh ra nữa! Em đã hứa với người lớn tiếp tục học, nộp đơn vào trường Đại học trong nước hay nước ngoài có mở khoa đào tạo: phân tích sản phẩm tình yêu và sản phẩm duy trì nòi giống. Còn anh... Em tin anh cũng... dằn vặt, đã lấy vợ thông thường. Nên những đứa con anh cũng thông thường, nghe anh bảo chúng chỉ học bộ môn tự nhiên thôi. Nhưng mức độ yêu thích như thế nào anh chưa nói, vì em đâu muốn hỏi. Anh an ủi em. Cảm ơn anh lời nói. Nhưng có một điều với em thật lạ vô cùng. Em ở nhà một mình trong phòng, không đưa tay chạm vào khuôn mặt anh, vẫn thấy anh bên cạnh. Anh ở đâu xa lắm vẫn nghe được tiếng thì thầm bên tai... Trong mắt em có anh, trong hệ thần kinh em cũng có anh. Đi khám bệnh. Bác sĩ bảo sức khỏe bình thường. Vâng, em bình thường với mọi người, em cười nói với mọi người. Chỉ có anh mới biết em và chỉ có em mới biết anh. Nghĩa là chúng ta biết nhau phải không anh yêu!..

       Người lớn lo cho em những chuyện thông thường. Anh đến với em cũng chuyện thông thường mà! Nhưng còn với em lại sợ những chuyện thông thường ấy quá. Nó trở thành miền kí ức nằm hẳn một góc phải trên đầu em. Nó trở thành một khối u di căn trong trái tim em. Nó trở thành màu đen trong giác mạc mắt em. Em đã thiếp đi lúc gà vừa gáy một lần... Rồi nghe gà gáy lần thứ hai, thứ ba,... trằn trọc mãi em không thể nằm yên khi tiếng hót rích rích lánh lót góc rào gần bụi cây xanh, em vội bật dậy, thì ra chú chim sâu nhỏ lắm bé lắm đi tìm mồi. Tìm mồi mà hót vang thế không sợ lũ sâu trên cành chạy trồn hay sao. Chiếc mỏ xinh xắn tí tẹo mà cũng được việc đấy. Em mặt chiếc áo hoa đẹp nhất cùng anh trong ngày cuối cùng hôm ấy ra khỏi nhà. Nắng đã choàng vai em một màu vàng ấm áp giữa mùa đông thật là thích thú biết bao. Em nào đi tìm mồi như chim sâu cho no bụng. Chiếc bóng cùng em tung tăng trên con đường cũ ngỡ không bao giờ gặp anh. Anh chặn lối em đi với lời xin lỗi sao mà giống như lúc thủ thỉ ngọt ngào: Em tinh khiết lắm vậy! Mắt em nhìn thẳng mắt anh. Chào anh như người đi đường chào nhau.
                                                             23.10.2010 / NTP             
          
                   
          

12 Comments Add your own

1. Mai Thanh Tịnh | Re: MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ... | 23/10/2010 21:58

Ngồi bên tượng gổ nhà mồ
Mắc đền nỗi nhớ em...chờ người xin...
...
Chị vui nhé!
2. nguyenthiphung | MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ | 23/10/2010 22:15

Mắc đền nỗi nhớ cùng ai bây giờ?! chịu!...Chúc Thanh Tịnh dồi dào cảm xúc nghen, thân.
3. Vũ Vĩnh Phúc | Re: MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ... | 24/10/2010 06:46

Em chào chị Phụng !
Sang chủ nhật thăm chị và đọc "MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ".
Nếu anh ấy đọc được bài này sẽ đền cho chị gấp đôi (hìhì).
Chúc chị cuối tuần thật vui !
4. catbien | Đối lập | 24/10/2010 06:52
catbien
Âm thanh tiếp nối âm thanh của muôn loài côn trùng được mùa thi thố tài năng khi mưa thu nặng hạt dần. Có lẽ giữa người và côn trùng là sự đối lập nhau trong sinh hoạt.
Một phát hiện thật thú vị giữ con người và côn trùng. Và khoảng khắc giao mùa luôn làm lòng ai xao xuyến vậy. Chúc chị ngày chủ nhật nhiều may mắn.
5. Lê Trường Hưởng | Re: MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ... | 24/10/2010 06:56

Mắc đền em nỗi nhớ
Là...thông thường đó thôi
Tình yêu đã lỡ dở
Vì em...đặc biệt rồi
6. nguyenthiphung | MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ | 24/10/2010 10:29

Nếu đã đọc mà không mắc đền thì sao em nhỉ! he he...chúc Vũ Vĩnh Phúc có nhiều cảm xúc phong phú!
7. Hoa Tím | Re: MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ... | 24/10/2010 10:39

"Chiều chầm chậm buông màu tím nhàn nhạt vô tư bao trùm đôi mắt em, lưng trời rải rác vài cánh vạc bắt đầu ăn sương còn chao chát vỡ tung huyền thoại đang đợi chờ em chìm vào đam mê u uất".
Sang thăm và chia sẻ. Cuối tuần vui và hạnh phúc chị nhe!
8. nguyenthiphung | MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ | 24/10/2010 19:38

Thật tình mà nói thì những khoảnh khắc giao mùa dễ làm xao xuyến lòng người phải không catbien, cảm ơn em đọc và chia sẻ buồn vui cùng chị .chúc em đêm chủ nhật thoải mái nghen!Thân
9. nguyenthiphung | MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ | 24/10/2010 19:46

Em thích bốn câu thơ anh Hưởng gởi lại đầy cảm xúc đó nghe, chúc anh vui khỏe nhiều, thân.
10. nguyenthiphung | MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ | 24/10/2010 19:49

Hoa vẫn tím chiều cuối tuần thật đẹp!Lời chúc là chia sẻ nỗi buồn vui? Cảm ơn Tím nhiều nghen, thân
11. Dzu | gởi Phụng | 31/10/2010 03:55

Đêm nay buồn, Dzu lẩn thẩn vào nhà Phụng, đọc và xem và cứ tự hỏi, Phụng lấy đâu ra sức lục mà viết nhanh và nhiều thế nhỉ? Hay là Phụng đã hết bệnh rồi, đã khỏe lại rồi. Đã lại tương tư với người đàn ông nào đã khen Phụng là "em tinh khiết lắm!". Ra là thiên hạ cũng lắm người phải lòng cô giáo làng Lí Môn quá nhỉ.
Còn Dzu thì Dzu đang buồn, nên gởi Phụng bài thơ buồn lẩn thẩn nhen!
Đọc xong mà vui được mới hay. Chứ đọc xong mà buồn thì Dzu chẳng có gì để nói.
TÂM SỰ VỚI ĐÊM THÂU
Em có biết những chiều buồn mây trắng
trôi lang thang vô vọng bạt trời xa
nghiêng nỗi buồn bến nước cũ cây đa
chạnh tuổi xế chiều nhớ về Tuy Phước
nỗi niềm ấy làm sao mà nói được
bạc thếch tuổi mình lau lách chân mây
vô vọng muôn chiều còn chút này đây
thì hãy giữ… vô thường sao lạnh quá
anh vẫn biết những nẽo đường rơm rạ
bước chân đau từng cọng cỏ bên đường
người bên người sống để yêu thương
mà cháy lòng những nỗi niềm xưa cũ
đời bể khổ nên sông còn sông Lú
gọi đò ơi bến lạnh vắng căm căm
Từ chia xa biền biệt nỗi rau răm
tháp có đôi mà phận mình lẻ bóng
câu thơ rụng trong nỗi buồn vòng vọng
cánh chim bay lạc nẻo mấy cung đàn
chút tình riêng nắng dội với mưa chan
đời trận mạc sống là trời thương xót
nghèo đến đỗi cây sầu đâu héo đọt
còn thương nhau chín đợi với mười chờ
phận tơ tằm rút ruột để làm thơ
thơ bật khóc mười ngón tay chảy máu
trót thương chi cho đêm trường đau đáu
dày vò nhau nhàu nát tiếng chim quyên
ơ hờ ơ bến khuất bóng con thuyền
thu tàn tạ giữa muôn chiều héo úa
trải lòng ra thương nhau thì nắng lụa
nước sông Côn thổn thức gọi đò ơi
Dẫu muộn màng vẫn nói với trùng khơi
Quy Hòa Quy Hòa ta quy y sao được
buông thả hết xuống dòng đời xuôi ngược
cổng Lý Môn ai có đợi ai về
Dzu- htt

http://lh5.ggpht.com/_h5YaUwVzptM/TMx4cgsaOLI/AAAAAAAAA3g/X92q_YZ4jfw/Dinh%20huu%202.jpg
http://lh3.ggpht.com/_h5YaUwVzptM/TMx4csCsulI/AAAAAAAAA3k/2ky95eCaVUQ/Duong-Lam-8.jpg

12. nguyenthiphung | MẮC ĐỀN EM NỖI NHỚ | 31/10/2010 11:20

He he... con gái Lí Môn vừa đẹp vừa khôn/Tây yêu Tàu mến tiếng đồn Mĩ ghen mà anh, ca dao quê em đó mà! Sợ chưa! Đừa với anh một chút cho vui,em viết văn lồng cảm xúc từ nhiều phía chứ có viết chomình đâu, anh lẫn thẩn rồi nghen, buồn ở đâu rồi trút em gánh cũng được, tấm lòng em như biển Quy Nhơn vậy, anh yêu tâm đi, đoc bài thơ nỗi niềm lắm mới biết anh sầu cỡ nào .Em nói chuyện như thế này anh có vui không?hi hi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét