Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh XuânDiệu/
Trái tim muôn nhịp điệu/ Em chỉ biết mộng mơ.../
Đừng gọi em nhà thơ/ sao bằng anh Tiến Duật/
Đêm Trường Sơn đỏ rực/ Xe không kính đường dài/
Đừng gọi em nhà thơ/ Chị Thanh Nhàn hương bưởi/
Khúc khích cười em tủi/ khung cửa sổ gió lùa/
Đừng gọi em nhà thơ/ Em chỉ biết mộng mơ/
Khoảng trời cao xanh thẳm/ Cứ ngẩn ngơ ngẩn ngơ.../
Nguyễn Thị Phụng
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
ĐA MANG
ĐA MANG
Văn thơ chữ nghĩa hay mời mọc Mó máy câu từ rối cả lên Thi sĩ đa mang hồn mộng ước Vui buồn nhân thế lẽ nào quên !... 20.08.2008 /NTP
1.tungminhtamson | Gửi Nguyễn thị Phụng | 21/06/2010 22:16
Đành mang cái nợ với nàng thơ,
Đầu óc đôi khi cứ ngẩn ngơ.
Có lúc loay hoay tìm chữ nghĩa,
Vui, buồn, hờn, giận rõ vu vơ.
..Chào Nguyễn Thị Phụng, sang thăm nhà gặp bài Đa Mang, lại được bóc tem. Tùng Minh họa đôi câu, cái người yêu thơ nó thế, nhiều lúc lẩn thẩn lắm, không làm thơ thì nhớ mà làm thì nhức đầu vì loay hoay tìm tứ, tìm từ..Chúc bạn vui.
Thân mến chào chị! hôm nay lại triết lý chữ nghĩa nữa rồi!
Văn từ chữ nghĩa không mó máy
đâu thể gọi là viết văn thơ
Sắp xếp làm sao không lạc vận?
Chị ơi hãy viết em mong chờ!
Mến chúc chị vui!
Người ta có cả đàn con
Riêng em, em thấy lại còn...nhiều hơn
Con tinh thần sinh nở luôn
Cũng thai nghén, lại còn đẻ đau
Đa mang có ngại gì đâu
Từ tóc xanh đến bạc đầu chưa thôi
Đèo bòng suốt cả cuộc đời
Xuôi tay, nhắm mắt mới rời Thơ, Văn
Đành mang cái nợ với nàng thơ,
Đầu óc đôi khi cứ ngẩn ngơ.
Có lúc loay hoay tìm chữ nghĩa,
Vui, buồn, hờn, giận rõ vu vơ.
..Chào Nguyễn Thị Phụng, sang thăm nhà gặp bài Đa Mang, lại được bóc tem. Tùng Minh họa đôi câu, cái người yêu thơ nó thế, nhiều lúc lẩn thẩn lắm, không làm thơ thì nhớ mà làm thì nhức đầu vì loay hoay tìm tứ, tìm từ..Chúc bạn vui.
Thân mến chào chị! hôm nay lại triết lý chữ nghĩa nữa rồi!
Văn từ chữ nghĩa không mó máy
đâu thể gọi là viết văn thơ
Sắp xếp làm sao không lạc vận?
Chị ơi hãy viết em mong chờ!
Mến chúc chị vui!
Người ta có cả đàn con
Riêng em, em thấy lại còn...nhiều hơn
Con tinh thần sinh nở luôn
Cũng thai nghén, lại còn đẻ đau
Đa mang có ngại gì đâu
Từ tóc xanh đến bạc đầu chưa thôi
Đèo bòng suốt cả cuộc đời
Xuôi tay, nhắm mắt mới rời Thơ, Văn
Chào bạn tungminhtamson! Rất vui được bạn đến nhà đọc thơ và chia sẻ.chúc vui nhiều.
Hi hi...giophuongnam lại thích triết lí nữa rồi: văn từ chữ nghĩa không mó máy? em khiêm tốn chị sợ lắm nghen, Thương em nhiều.
Cảm ơn anh Lê Trường Hưởng đến đọc thơ và gởi lại cảm xúc chân tình:"Đa mang có ngại gì đâu/Tóc xanh cho đến bạc đầu chưa thôi..."Chúc anh vui khỏe.