Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

THÚ SAY TRÊN ĐỜI

THÚ SAY TRÊN ĐỜI
             Cái thú nhất của con người là say. Say mà được sẻ chia đồng cảm thì còn gì bằng!
       Trên cõi đời có nhiều cái để người ta say. Thú say thứ nhất là yêu thích đến mức bị cuốn hút hoàn toàn, không còn nhớ biết gì đến mọi việc chung quanh thậm chí quên cả ăn, quên cả ngủ,...Đó là say mê với mục đích duy nhất mong hoàn thành kết quả theo ý muốn như đọc sách, xem bóng đá,...một thú say tích cực thật dễ thương. Bên cạnh đó, có thú say hoa đắm nguyệt, say trong canh bạc thâu đêm mong dành phần thắng về ta lại hoàn toàn đối lập với mục đích trên. Cái say thứ hai là ở trạng thái ngây ngất, choáng váng, nôn nao do tác động của thời tiết. Có thể là cái say của nắng hè gay gắt thấm đẫm mồ hôi khi phải ra đồng cày xới gặt được hạt lúa vàng, có thể là cái say của chiều thu tầm tã lướt thướt thân cò lặn lội kiếm tìm con cua, cái hến, cọng rau,...để buổi chiều của gia đình có cơm thơm canh ngọt. Ôi thật đáng yêu biết chừng nào ! Hoặc là cái say của rượu bia, thuốc lá,... có yếu tố tác dụng kích thích vào cơ thể gây những cảm khoái cá nhân tạo hứng thú khi tâm tình hay sáng tác thơ văn , nhạc, họa,...Như các nhà văn, nhà thơ là những bậc tiền bối đã được kẻ hậu sinh cúi đầu ngưỡng mộ. Chúng ta có một Tản Đà : "Trời đất sinh ra thơ với rượu / Không thơ không rượu sống như thừa ", có một Nguyễn Tuân mê lối sống ngông của Tản Đà. Học theo Tản Đà, tâm đắc với những vần thơ của mình : "Hạnh hoa thôn dã đây rồi / chơi đi cho thỏa một đời thông minh / Nợ men gấp mấy nợ tình / Cõi trần ướm hỏi Lưu Linh mấy chàng ", một Văn Cao thường ngồi thiền trước chén rượu để ngẫm nghĩ một điều gì,...một Vũ Hoàng Chương luôn khát lòng : "Em ơi lửa tắt bình khô rượu / Đời vắng em rồi say với ai ", một Bùi Giáng uyên bác luôn lãng đãng trên đường đi đâu cũng có bầu rượu trong cơn nửa say nửa tỉnh : " Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại / Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu / Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi / Và nơi đây tôi sống đủ vui sầu ", chúng ta còn còn những Nguyên Hồng, Tô Hoài, Hoàng Trung Thông, Nguyễn Quang Sáng, Trịnh Công Sơn,...Họ chính là những bậc hiền nhân quân tử để lại trên đời ngoài những tác phẩm văn chương có giá trị nhân văn đích thực  sâu sắc ra, họ còn có thú say tiêu khiển là nét đẹp văn hóa phong lưu đích thị của bậc tài hoa khả kính...
      
Từ trái sang:Hiền Lương,Trọng Khải,Viết Dũng,Thế Phất,Vân Hiền.      
         
Đối với phái nam,dường như không ai không biết uống rượu. Rượu tiêu khiển sau những giờ phút bận rộn thường ngày, gặp gỡ sau những ngày xa cách theo từng cung bậc khác nhau: sẻ chia buồn vui, hay những dự định sắp tới,...Tôi nhớ hôm họp mặt mừng tập thơ Ngày rêu xanh của nhà thơ Đào Viết Bửu, sau mấy cốc bia ,nhà văn Nguyễn Quang Quân mới nói hết những cảm xúc chân tình : bà xã tôi thích làm giàu, nghỉ hưu còn đi dạy hợp đồng kiếm thêm tiền. Còn tôi nghỉ hưu lại thích làm nghèo. Tôi hỏi làm nghèo như thế nào? Anh cười cười rồi nói : như tôi đây thích đi chơi, thích đến nhà các nữ sĩ nghe đọc thơ, sau đó mấy anh em rủ nhau lên o Ngọc ở An Nhơn ?! Thì ra cách làm " nghèo" của Nhà văn Nguyễn Quang Quân là số một rồi đấy.Cái say của anh trong thiên hạ chưa ai nhắc tới, khác hoàn toàn giới văn nghệ sĩ đã có tên trên thi đàn.Nhà thơ Đào Viết Bửu lại xé lòng :" Rót đây rượu của mưu sinh/ Rượu nuôi bước tục lung linh can bào" Còn đối với phái nữ cũng vậy,chỉ riêng tôi vì bệnh tim chưa bao giờ thưởng thức nồng độ của bia rượu như thế nào,say như thế nào. Nhưng mỗi người sẽ chọn cho mình một thứ để say, để mà thưởng thức! Sống trên đời không biết say thì tiếc lắm. Có người ngồi xe ô tô trên tuyến đường dài nôn thốc nôn tháo, hỏi sao bạn không uống thuốc chống say sóng, người đó trả lời : "Trong cuộc đời em chưa bao giờ được say cả, chị ngồi bên thông cảm cho mùi hôi này,say sóng, say sóng... có giống say rượu không chị, em nhút nhát chưa dám uống rượu, khi nào được say tình... em sẽ cho mình một bữa say rượu thử coi... Em thích nếm đủ mọi thứ say trên đời này chị ạ ! Làm người chẳng biết say thì mỏi mòn trong cuộc sống phải không chị ?!..." Mà đâu chỉ giới văn nghệ sĩ mới có thú say thanh cao, giữa trần gian này cũng lắm kẻ thích say đấy chứ ! Nhưng cách uống rượu như thế nào cũng phải có nghệ thuật, đó là nét đẹp trong văn hóa uống, tiêu khiển. Chỉ sợ rượu uống người mới mất đi vẻ đẹp nhân cách. Uống rượu mà say khướt, say mèm dễ dẫn đến suy nhược cơ thể. Người biết uống rượu thì hay và thanh cao nữa. Có người thì thích say tình ,mà say tình cũng nhiều hứng thú cho sáng tác. Say tình cũng không làm giàu, làm nghèo cho ai cả. Trái lại hai bên cùng có lợi nữa là đằng khác,...

       Cuộc say trên đời này luôn tiếp nối, chúng ta vui khỏe để tăng tốc đôi chân tiếp sức SAY đầy hào hứng !...
                                                      22.06.2010/ NTP

20 Comments Add your own

1. Nguyet Linh | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 26/06/2010 21:03

Sống trên đời cần say say mới được cô à. Càng say là càng tỉnh đó cô ơi. Con thấy có hai trạng thái say. say để thành Chí Phèo, và say để thành Lí Bạch. Vậy đó. Chúc cô vui.
2. Vũ Vĩnh Phúc | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 26/06/2010 23:09

Chào chị
Em cũng cùng chung suy nghĩ như Nguyệt Linh đấy.
Sang thăm và đọc bài của chị, thật thú vị,
Chúc chị vui !
3. ngovancu | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 07:03

Chị Phụng ơi! Đọc bài của chị, tự nhiên thèm ... say quá! Mà làm gì có chuyện càng say càng tỉnh(!) chỉ có càng say càng muốn đi ngủ thôi! Và, còn để thành ai cũng được!Chị nhắn lại giùm với NL cho em nhé! He.
4. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 10:05

Sống trên đời cần say để sống khải không NL?! Cách nhìn của cháu rất khách quan?chúc NL say tỉnh tỉnh say nghen.Thương nhiều.
5. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 10:10

Chào Vũ Vĩnh Phúc,nghỉ hè du lịch thoải mái quá!có quà cho chị không? Cảm ơn em có cùng suy nghĩ với NL.Chúc em vui trong nắng mới.
6. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 10:16

Đúng là Ngô Văn Cư, thèm say chi bất tử thế.Phải có sự lựa chọn say giống ai chứ!Cả anh Chí và bác Lí thành ra uống rượu thì" chí lí " của phái nam ?!!!
7. catbien | Thú say | 27/06/2010 11:39
catbien
Chủ nhật thăm chị, đọc về thú say thật thú vị.
Chúc chị một ngày thật vui khoẻ và nhiều may mắn nhé!
8. chanhrhum | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 12:20

Chị ơi!
Hôm nay lại nghe chị viết về SAY! Thú vị thật đấy!
Say Thơ, say Rượu, say Tình
Cả ba thứ ấy chúng mình cùng say./.
9. giophuongnam | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 15:37

Chào chị phụng! bài này tổng hợp thú SAY thật sâu sắc. Thật vây!, mỗi con người có một thú say với mục đích khác nhau...còn chị em mình chẳng hạn, ngoài thú say trong cuộc sống đời thường còn có thú say khác là say... anh và thơ! he...he...
10. vũ thu huế | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 16:36

ơ này gió thổi
ơ này mây bay
gió qua bên ấy
mây qua bên này
có nghe ta gọi
rằng say, say, say
ơ này gió thổi
ơ này mây bay
lời thì thầm gọi
gọi anh, anh ơi...
(đồng dao cho người say-VTH)
hi hi, nó là của em đấy, tặng chị nghe.
11. hotinhtam | Gởi nguyenthiphung. | 27/06/2010 16:51
hotinhtam
Chào Phụng!
Em luận về chữ "say" hay lắm. Đã là con người, hầu như ai cũng say một thứ gì đó, và hình như ai cũng có một thứ gì đó để mà say, say đến mê đắm, mê mẩn mê mệt, và... thậm chí mê muội nữa. Cũng chẳng sao cả, vì dầu gì ta cũng đã có một cái để mà say, để mà mê đắm, mê muội vì nó. Đáng sợ nhất là khi ta biết ta đã say lầm một thứ mà đáng ra ta không nên say vì nó, lúc ấy, lúc ta ngộ ra điều ấy, trái tim sẽ đau thắt biết ngần nào.
Em nói hết ra rồi, anh chẳng góp thêm vào nhiều làm gì, chỉ tặng em mấy bài thơ cũ của anh, nhân chiều mưa u ẩn buồn say trong trống vắng nè em.
Rượu
Hồ Tĩnh Tâm

I-SƠN ĐÔNG
Sơn Đông khà một tiếng
Lửa phực trong ly đầy
Nàng lùi xa ba mét
Kẻo không thì cháy lây.
Nam Ai ca một bản
Hồ cầm khóc như mưa
Rượu thức cuộc tình xưa
Bão lòng thơ tán loạn.
Người ngọc men pha loãng
Lãng đãng chút cuồng say
Sơn Đông say loạng choạng
Ngủ vùi mái hiên Tây.
II- XUÂN THẠNH
Xuân Thạnh đâu, rót nữa
Lửa đỏ mặt bời bời
Chợt thấy mình cắt cứa
Mưa nỗi buồn không thôi.
Can chi trời hẹp bụng
Trần gian qúa chịu chơi
Cả một đồng bông súng
Rượu mấy vò… tình ơi!..
III- LÀNG VÂN
Trời ạ, tay em trắng qúa
Sủi tăm trong mắt ta say!
Cái mùi vừa quen vừa lạ
Đốt ta rơm rạ hết ngày.
HTT
12. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 20:37
nguyenthiphung
Cảm ơn catbien ghé thăm nhà và lời chúc tốt đẹp.Mong luôn được đón nhận tình cảm chân tình của bạn, Chúc đêm chủ nhật hạnh phúc nhé! Thân
13. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 20:41
nguyenthiphung
chanhrhum à! Say thơ say rượu say tình... như em nói cũng thú vị quá, chúc em vui nhiều.Thân
14. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 20:45
nguyenthiphung
Say...anh,say thơ như giophuongnam hi hi...có khi nào cùng một lúc dị ứng không em, chúc vui khỏe lấy đà say tiếp!thương nhiều
15. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 20:50
nguyenthiphung
Đồng dao cho người say của vuthuhue ngắn gọn nhưng thiết tha.Chị có được bài thơ em tặng thì thích quá còn gì bằng, cảm ơn cảm xúc dễ thương.chúc em vui nhé!
16. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 27/06/2010 20:59
nguyenthiphung
Em thích bài thơ rượu Làng Vân của anh. Hãy chọn một cái say trên đời mà tiêu khiển nghe anh.Hôm nào em chép tặng anh bài thơ Men say.Chúc anh đêm chủ nhật say nhiều.
17. NQQ | Re: THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 30/07/2010 10:36

Cô Phụng,
Bữa trước trên blog của tôi có bài ghi chép "Văn nghệ sỹ uống rượu", vừa đưa lên, có comment thế này:
"...Những nhân vật anh nêu ra em đều biết cả! Rất nhiều nhà thơ, nhà văn cần rượu làm men sáng tác, kể cả những văn thi sĩ đời nay. Rất tiếc, ngày trước người ta uống rượu thì nhả ngọc phun châu, bây giờ đa phần thiên hạ sa đà trong men bia và nhả bậy bạ ko hà! Và cả việc dùng bàn nhậu để mở quan hệ tham ô tham nhũng, buông thả theo dục vọng cá nhân, đến mức trụy lạc. Giới cấm nhà Phật là không uống rượu. Bởi rượu làm loạn tánh. Cho nên rượu cũng là một loại "Ma" (ma men) , dòng họ với ma túy, cũng là một biểu hiện khác của "tâm ma"
Cho đến giờ em vẫn ko thích thiên hạ uống rượu nhả ra toàn chuyện trời ơi đất hỡi! Nhìn theo góc độ luân hồi, những văn nhân thi sĩ đời trước và đời nay , họ có những tác phẩm để đời , những người này có thể là ở cõi trời Đao lợi thác sanh làm người nên rượu (tiên tửu) trở thành tập khí của họ, uống vào mới có cảm hứng sáng tác . Nhưng họ chỉ là trong muôn một. Còn đại đa số sa vào bia rượu thì tự họ làm mất phước phần của chính mình thôi anh ạ!"
Đọc xong tôi ngộ ra, từ đó đi tu luôn!Hôm nay đọc bài viết của cô, thấy anh chị em đều tán thưởng thú say, phân vân quá, không biết phải thế nào đây? Mong rằng có ai đọc comment trích dẫn ở trên, cũng ngộ ra. cùng tu với tôi cho vui nhỉ?
18. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 30/07/2010 15:10
nguyenthiphung
hi hi...đi tu mà cũng rủ rê cho vui lạ quá heng. Hình như em biết trên tu viện Nguyên Thiều nằm dưới chân tháp Bánh Ít, chỗ đó lí tưởng cho Nhà văn NQQ.đấy!Em thì nhớ lời má dặn: tu chi cho uổng tóc mai/không bằng em nhặt nhành gai giữa đường.Hahaha...chúc anh sớm được chân tu nhé!Chắc có người mừng là chi Ngân!
19. Vân Hiền | SAY | 30/07/2010 22:00

Bài viết THÚ SAY TRÊN ĐỜI của chị Phụng hay lém lận.
Vân Hiền xin góp 4 câu thơ say này và cũng gửi cho sư NQQ :
SAY
Say cho lộ nét tài hoa
Say cho quên kiếp người ta trần truồng
Say cho chạm cõi vô thường
Say cho quên cả cái khuôn mặt mình( VH)
" Tu đâu cho lão tu cùng"
20. nguyenthiphung | THÚ SAY TRÊN ĐỜI | 31/07/2010 11:38

Vân Hiền ơi là Vân Hiền!Anh NQQ từ chức thầy nghỉ hưu nay được tôn lên SƯ nhanh quá! Đệ tử theo không kịp đâu.Bổ sung câu trong ngoặc kép của Vân Hiền nữa nghen :...Khi nào thành Phật ngồi chung một bàn!ha ha...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét